tailieunhanh - Tôi thấy thích khi xem “The Form”…

Cactus Gallery hóa ra rất gần “trung tâm” – tức gần trường Đại học Mỹ thuật . Giả định rằng nếu đã là sinh viên trường này thì sẽ không bỏ qua bất kỳ triển lãm lớn nhỏ nào có trong thành phố Nhưng có vẻ không phải như thế Nhân viên trực gallery nói hôm khai mạc thì đông, nhưng những ngày sau chỉ lai rai. Tôi thấy tiếc nếu các bạn sinh viên mỹ thuật, cho đến ngày kết thúc triển lãm, vẫn chưa nhìn thấy tận mắt những bọc nilon cột dây này của Trần Minh Tâm | Tôi thấy thích khi xem The Form . Cactus Gallery hóa ra rất gần trung tâm - tức gần trường Đại học Mỹ thuật . Giả định rằng nếu đã là sinh viên trường này thì sẽ không bỏ qua bất kỳ triển lãm lớn nhỏ nào có trong thành phô. Nhưng có vẻ không phải như thế. Nhân viên trực gallery nói hôm khai mạc thì đông nhưng những ngày sau chỉ lai rai. Tôi thấy tiếc nếu các bạn sinh viên mỹ thuật cho đến ngày kết thúc triển lãm vẫn chưa nhìn thấy tận mắt những bọc nilon cột dây này của Trần Minh Tâm. Hôm ấy ba người đi cùng đều không thích. Người thì nói đơn điệu người nói chẳng khác gì bài vẽ của sinh viên giỏi trong lớp người lại chê khiên cưỡng. Nhưng tôi thấy tranh trong The Form là những tác phẩm tốt về nghề. Có hai gian triển lãm tất cả. Tranh rất to hôm ấy quên đo mỗi tranh chỉ là một bọc nilon cái có cột dây đơn giản cái thắt eo phức tạp thành hình người mặc đồ lót nhưng từng cái bọc nước ấy được phóng to thật là to gây cảm giác bối rối cho người xem vì ánh sáng như gần hơn đập vào mặt. Tuy nhiên cái giỏi của Tâm là vẫn giữ cho đó là những hình khối căng mềm tạo cảm giác nhẹ nhàng mà mạnh mẽ. Người bạn đi cùng chê màu của cả phòng tranh nhìn xam xám trăng trắng chán chết. Tranh thì phải hấp dẫn về màu chứ dù đơn màu. Nhưng tôi lại nhìn thấy ở Tâm một sự say mê thách thức - thách thức về ánh sáng về khối lớn về màu. Trong The Form sáng tối có phân mảng lại đan xen bằng mảng miếng tinh tế tự nhiên nên tuy là một bịch nước một chất nhưng lại không bị đơn điệu vẫn giữ được độ sinh động của nước nước thì có bao giờ là đơn điệu dù chỉ lặng im trong một cái thau . Những bức tranh to vậy mà nhìn bề mặt tranh dù xa hay gần chất sơn cũng không bị khô. Cứ nghĩ Tâm đã giữ được một mức năng lượng ổn định đến thế nào khi đi những đường cọ suốt một bức tranh dài mà vẫn giữ được cách vờn khối phóng khoáng đơn giản không gây cảm giác người vẽ mệt mỏi lì cảm xúc. về màu rõ ràng Tâm chủ đích tiết chế màu và chủ đích này cũng mang một ý nghĩa nào đó. Làm sao màu ít mà không nhạt đó .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.