tailieunhanh - CẢM THỨC CÔ ĐƠN TRONG THƠ ĐỖ PHỦ VÀ THƠ CHỮ HÁN NGUYỄN DU_2
2. Tâm sự cô đơn vô vọng kiểu Đỗ Phủ cũng xuất hiện nhiều trong sáng tác chữ Hán của Nguyễn Du. Ngay từ thời trai trẻ | CẢM THỨC CÔ ĐƠN TRONG THƠ ĐỖ PHỦ VÀ THƠ CHỮ HÁN NGUYỄN DU 2. Tâm sự cô đơn vô vọng kiểu Đỗ Phủ cũng xuất hiện nhiều trong sáng tác chữ Hán của Nguyễn Du. Ngay từ thời trai trẻ thi nhân đã nhắc nhiều đến nỗi cô độc của bản thân mình. Đó là nỗi niềm tâm sự của một con người cô đơn mệt mỏi u sầu mất đi niềm tin vào cuộc sống. Sinh ra trong cảnh loạn ly chứng kiến bao nhiêu bi hoan tan hợp Nguyễn Du chán ngán thế sự âu lo về con đường tương lai không biết ngỏ cùng ai những ước nguyện hùng tâm tráng chí. Một mình một bóng với bao cảnh thế sự thăng trầm nhiễu nhương đen bạc với năm tàn tháng tận với tuổi già bóng xế với mái tóc bạc trên đầu. Dễ thấy trong những vần thơ chữ Hán của ông hình ảnh một con người lặng im vô ngôn cô độc tự vùi chôn tâm sự vào tận đáy lòng mình. Hiếm khi Nguyễn Du tâm sự với một ai chỉ thấy những tấc lòng cô đơn không dễ gì lí giải Ngã hữu thốn tâm vô dữ ngữ Ta có tấc lòng không biết nói cùng ai My trung mạn hứng . Nhất sinh u tứ vị tằng khai Suốt đời ôm mối u sầu chưa từng gỡ ra được Thu chí Tâm sự của nguyễn Du không thoát được ra ngoài không gửi vào được thiên nhiên không hoà điệu được cùng gió trăng mây nước mà cơ hồ đã thấm vào máu thịt của người. Thi nhân chỉ còn biết đối diện với bốn mùa Tứ thời yên cảnh độc trầm ngâm Mây khói bốn mùa một mình trầm ngâm Thu dạ 2 . Với bóng đêm Chung dạ bồi hồi tứ chuyển mê Suốt đêm bồi hồi nghĩ ngợi miên man Ngẫu hứng I . Với bóng mình Bồi hồi đối ảnh độc vô ngữ Bồi hồi trước bóng một mình yên lặng La Phù Giang thuỷ các độc toạ . Với ngọn đèn Cô đăng tương đối đáo thiên minh Ngọn đèn cô đơn đối diện với mình cho đến sáng Mạc phủ tức sự . với cây trúc trước sân Vô ngôn độc đối đình tiền trúc Riêng mình lẳng lặng trước cây trúc ngoài sân Ký hữu . Rồi gặm nhấm cô đơn và nghẹn ngào rơi lệ Ky lữ đa niên đăng hạ lệ Lâu năm làm khách xa nhà lệ rơi dưới đèn Xuân dạ Có gì đó tương đồng giữa con người cô đơn kia với ngọn cỏ bồng lìa gốc trước ngọn gió tây thổi mạnh không biết xiêu giạt về đâu Đoạn bồng nhất phiến .
đang nạp các trang xem trước