tailieunhanh - Trái tim nhân hậu

Sáng nay, tôi vội vã lái xe về nhà sau khi làm xong mấy việc lặt vặt. Khi tôi quẹo phải vào khu phố tôi sống, chỗ hơi choáng tầm nhìn vì mấy bụi cây, thì một cậu bé mặc áo thun vàng băng vụt qua đường, ngay trước mũi xe tôi. | Trái tim nhân hậu Sáng nay tôi vội vã lái xe về nhà sau khi làm xong mấy việc lặt vặt. Khi tôi quẹo phải vào khu phố tôi sống chỗ hơi choáng tầm nhìn vì mấy bụi cây thì một cậu bé mặc áo thun vàng băng vụt qua đường ngay trước mũi xe tôi. Nó nhướn hết cả người trên pedal chiếc xe màu đỏ gò chân đạp. Lù lù ngay trước mũi xe tôi thằng bé vừa thoát chết trong đường tơ kẽ tóc. Đúng thế Nó vù qua cách cản xe tôi có vài phân. Tôi đạp mạnh bàn thắng phản ứng hoàn toàn vô thức trong khi nó đã phóng đi mất hút. Run bần bật phải mất một phút sau tôi mới thở lại được. Chỉ trong một tích tắc khủng khiếp thôi thằng bé chắc chắn đã tiêu đời. Rồi cha mẹ nó sẽ đau khổ suốt đời và cuộc sống của tôi sẽ mãi là một chuỗi ác mộng. Vẫn tiếp tục xuôi dọc theo con phố tôi nhớ lại gương mặt thằng bé thoáng sượt qua. Được cường điệu thêm bởi nỗi sợ tôi nhớ như in đôi mắt mở lớn của nó mang vẻ bạo dạn lì lợm pha lẫn với vẻ sợ sệt. Lại còn nụ cười vênh váo hơi nhá lên bày tỏ sự chiến thắng cái thế giới hay lo lắng đến nhàm chán của người lớn nữa chứ. Hình ảnh nó sống động quá chẳng mảy may đoái hoài đến nỗi kinh hãi của tôi. Thế là cảm giác hú vía vì suýt nữa giết chết nó được thay thế ngay bằng cơn giận phừng phừng. Cáu sườn và bức bối vì sự bất cẩn của thằng bé chứ không phải của mình tôi lái xe về nhà. Nỗi ám ảnh đó cứ đeo đẳng tôi mãi khiến tôi không yên suốt cả ngày. Tới khi trời chạng vạng tôi chợt nhớ lại chuyện về Mike Roberts thằng bạn nối khố của tôi cách đây lâu lắm rồi. Hồi đó cha tôi là bác sĩ trong một thị trấn Sông Ohio nhỏ bé. Cha mẹ tôi và cha mẹ Mike là chỗ bạn bè thân tình. Thật ra nhà của nó chỉ cách bệnh viện của cha tôi có một dãy phố. Mikey tên thân mật của Mike rất gan dạ và thích mạo hiểm. Mẹ cậu ta cô Judy rất quý mến bọn con nít tụi tôi. Cô thường làm món bánh quy bơ đậu phộng đãi mọi người. Nhà họ không bao giờ khoá tôi thường tới chơi và ở lại. Vào thứ Sáu nọ mẹ tôi đi Cincinnati để mua sắm nên bảo tôi tới nhà Roberts ở một ngày. Cô Judy đang chờ tôi .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.