tailieunhanh - Hủ tiếu và cuộc đời
- Tặng anh Vũ bưng hủ tiếu gần nhà tôi. Mẹ đã đau lòng đến thế nào khi sinh ra gã, mẹ cũng đã khóc quá trời khi từng ngày nhìn gã phải lớn khôn. Thật tâm mẹ muốn gã bé thơ mãi mãi, muốn ở mãi trong vòng tay mẹ. Mà mẹ cũng biết, ừ thì gã có lớn lên đó nhưng tâm hồn gã mãi mãi chẳng lớn lên được tí teo nào đâu. | Hủ tiêu và cuôc đời Hạnh Nguyễn - Tặng anh Vũ bưng hủ tiếu gần nhà tôi. Mẹ đã đau lòng đến thế nào khi sinh ra gã mẹ cũng đã khóc quá trời khi từng ngày nhìn gã phải lớn khôn. Thật tâm mẹ muốn gã bé thơ mãi mãi muốn ở mãi trong vòng tay mẹ. Mà mẹ cũng biết ừ thì gã có lớn lên đó nhưng tâm hồn gã mãi mãi chẳng lớn lên được tí teo nào đâu. Lúc còn nhỏ thì không sao gã cũng không ấn tượng với dáng đi chấm phẩy của mình. Gã chỉ thấy sao vặn vẹo mà đau quá thôi nhìn gã chập chững tập đi mẹ gã nhìn gã mà khóc. Mắt mẹ khóc nhưng miệng mà cười môi mẹ nói rằng ráng bước đi đi con. Tự mình phải bước đi trên đôi chân của mình dù đôi chân ấy có khập khiễng mẹ muốn gã hiểu ý nghiã sâu xa đó nhưng trí óc non nớt của gã giới hạn sự hiểu biết mẹ à. Nhưng mẹ an tâm gã nhủ lòng vì tim gã biết thổn thức khi nhìn mẹ khóc đấy thôi. Gã yêu mẹ nhất và mẹ yêu gã nhất Khi gã lớn khôn mà chỉ nói là nói thế thôi chớ gã chỉ lớn mà chưa khôn ra bao nhiêu. Chẳng sao cả gã vẫn sống bên cạnh mẹ. Lớn rồi gã cũng thấy sao nhà mình nhiêu đó hà không có gì thay đổi nhìn nhà bên cạnh thấy cái gì cũng to. Thắc mắc hoài không biết hỏi ai đành hỏi mẹ chứ ai. Hỏi lần đầu tiên duy nhất và từ đó gã chẳng hỏi thêm vì hỏi rồi gã thấy mẹ khóc. Mẹ còn hỏi gã thích nhà to hay nhà nhỏ thích cái gì thì nói mẹ mua cho muốn ăn gì mẹ nấu cho. Sao mẹ cho mà mẹ khóc sao mẹ nói mẹ cho mà mẹ lại buồn. Không giống như những lần mẹ cho gã gì đó trước đây. Ngây ngô gã hỏi ngây ngô trả lời rồi tự cái ngây ngô ấy gã cũng nhận sự khác biệt của mẹ mình và mẹ người ta. Mẹ mình tóc màu trắng mẹ người ta tóc vàng vàng đen đen. Mẹ mình tay gân cục cục mẹ người ta tay trắng và có nhiều màu vàng. Mẹ mình ở căn nhà nhỏ mẹ người ta ở căn nhà to. Mẹ mình phải thức khuya dậy sớm mẹ người ta cả ngày trong nhà thôi. Mà mẹ người ta thì thương người ta mẹ mình cũng thương mình đôi khi gã cũng thấy mẹ người ta thương mình nữa mà. Phải rồi mẹ của ai người nấy thương cũng như nhà của ai người nấy ở. Gã cũng có mẹ có nhà tội gì làm mẹ khóc khi .
đang nạp các trang xem trước