tailieunhanh - Cá Picasso

Anh lặn lội trong trí nhớ em Cố hình dung ra anh Nhưng hỡi ôi Ký ức về anh trong em còn mong manh quá Anh chợt méo đi trong kỷ niệm Không tan biến Nhưng hiện diện như những đường vẽ Nguệch ngoạc, rối bời Và em nghĩ đến Picasso Anh lượn lờ đâu đó trong bể nhớ Khiến em nghĩ đến một loài cá Hãnh diện mang cái tên Picasso Mắt, mũi, môi. sắc màu Tất cả đảo lộn Anh ạ, Sự đảo lộn nào cũng có chủ ý Tạo hóa đã xoay vần Những ký ức về anh Để. | Cá Picasso - Tố Uyên Anh lặn lội trong trí nhớ em Cố hình dung ra anh Nhưng hỡi ôi Ký ức về anh trong em còn mong manh quá Anh chợt méo đi trong kỷ niệm Không tan biến Nhưng hiện diện như những đường vẽ Nguệch ngoạc rối bời. Và em nghĩ đến Picasso Anh lượn lờ đâu đó trong bể nhớ Khiến em nghĩ đến một loài cá Hãnh diện mang cái tên Picasso Mắt mũi môi. sắc màu Tất cả đảo lộn Anh ạ Sự đảo lộn nào cũng có chủ ý Tạo hóa đã xoay vần Những ký ức về anh Để rồi em lại nhớ đến anh Những hình ảnh chơi vơi chắp vá Lẩn quẩn chưa chịu tan nhanh Và em lại nghĩ đến loài cá Picasso Bơi lượn đó đây vô hình Anh thật ác thay Vẫn cố gắng không chịu bước ra ngoài ký ức Cứ vẫn bắt em phải vắt óc mông lung Bây giờ đâu thực sự là anh cảm ơn em cho tôi nhập chung dòng. - Du Tử Lê chiều rất cũ hay buổi chiều rất mới đã quên lâu hay chỉ mới trôi về không biết nữa. ồ em. chiều vẫn thế vẫn như là khởi thủy tự xa xưa. đêm tĩnh lặng hay đêm đầy nắng xóc gió đi quanh hay sinh nở lần đầu không khởi điểm nên chớ tìm đoạn kết cũng như người sống chết đã bao lâu. tình rất cũ hay tình kia rất mới không đâu em cũ mới vốn ơ hờ. óc phân biệt tạo muôn hình ảnh ảo có hay không - phó bản của tâm ngờ. vai ly biệt hay thời gian ly biệt xác hồn ta - khó lắm nhé chia đôi em chẳng thể như là em đã sè. như tôi là tôi đã sè tôi tôi. ta đang có hay là ta đã mất tùy thôi. em - ký ức vốn tham lam tên bủn xỉn rút bòn từng ước muốn chất trong kho - rồi đợi chết âm trầm. trên tất cả vẫn chỉ là câu hỏi của cái ta xấp ngửa xốn xang riêng. ta hãy sống như không còn sống nữa cảm ơn em cho tôi nhập chung dòng. cảm ơn mẹ và em - Trần Thái Vân Tiếng chén dĩa chạm vào nhau lẻng kẻng Dấu hiệu từ giã ngày Mùi mở hành nồng bay Sưởi ấm ngôi nhà nho nhỏ Ôi những âm thanh quen thuộc đó Anh đã nghe từ lúc lọt lòng Bàn tay mẹ một đời long đong Vỗ về anh đêm dài mắt ngóng Những ngày anh sốt nóng Mẹ nấu chén cháo hành ăn tháo mồ hôi Bàn tay mẹ không lời Nhưng đã dạy cho anh biết thế nào là êm ái Trong đời nào có chuyện gì vĩ đại Bằng .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.