tailieunhanh - Giáo trình -Thiên văn học đại cương -chương 1

PHẦN A THIÊN VĂN (Astronomy) Chương I: HỆ MẶT TRỜI (CẤU TRÚC VÀ CHUYỂN ĐỘNG) I. QUAN NIỆM CŨ VỀ HỆ MẶT TRỜI: HỆ ĐỊA TÂM. 1. Quan niệm của Aristotle về vũ trụ (384(322 TCN). Aristotle là một nhà triết học vĩ đại thời cổ. Những tư tưởng của ông có ảnh hưởng sâu sắc đến nhiều thế hệ. Mặc dù ở thời ông người ta không sử dụng toán học và tiến hành thí nghiệm nhưng ông vẫn được coi là cha đẻ của vật lý với tác phẩm “Vật lý học”. Theo ông vũ trụ được cấu thành bởi 4 yếu tố. | PHẦN A THIÊN VĂN Astronomy Chương I HỆ MẶT TRỜI CÂU TRÚC VÀ CHUYỂN ĐỘNG I. QUAN NIẼM CŨ VỀ HẼ MAT TRỜI HẼ BỊA TÂM. 1. Quan niệm của Aristotle về vũ trụ 384 322 TCN . Aristotle là một nhà triết học vĩ đại thời cổ. Những tư tưởng của ông có ảnh hưởng sâu sắc đến nhiều thế hệ. Mặc dù ở thời ông người ta không sử dụng toán học và tiến hành thí nghiệm nhưng ông vẫn được coi là cha đẻ của vật lý với tác phẩm Vật lý học . Theo ông vũ trụ được cấu thành bởi 4 yếu tố cơ bản là đất nước không khí và lửa. Mỗi nguyên tố đều có vị trí tự nhiên trong vũ trụ. Vị trí tự nhiên của đất là địa cầu trung tâm bất động của vũ trụ Qua quan sát nguyệt thực thời này người ta đã biết Trái đất không phải là dĩa bẹt mà có hình cầu . Vị trí tự nhiên của nước là phần khối cầu bao bọc ngoài địa cầu. Vị trí tự nhiên của không khí và lửa là hai phần khối cầu bọc ngoài. Mặt cầu ngoài cùng là giới hạn vị trí của lửa có gắn các sao bất động đó là giới hạn của vũ trụ. Mỗi nguyên tố khi bị cưỡng bức rời khỏi vị trí tự nhiên đều có xu hướng trở về vị trí tự nhiên cũ. Thế giới từ Mặt trăng trở lên là của trời là thế giới linh thiêng. Chuyển động tự nhiên của các thiên thể ở đây là chuyển động tròn vì đường tròn là hoàn thiện nhất. Thế giới dưới Mặt trăng là thế giới trần tục nên chuyển động là đường thẳng một đường không hoàn thiện. Tất cả các thiên thể đều có dạng hình cầu một hình dạng hoàn thiện. Vũ trụ đã tồn tại và sẽ tồn tại mãi vĩnh hằng bất biến. Theo ông thì không có chân không và vật nặng rơi tự do nhanh hơn vật nhẹ. Như vậy từ các truyền thuyết sơ khai về vũ trụ đến Aristotle vũ trụ đã có tâm là Trái đất với các định luật cơ học được hiểu một cách trực quan thiếu chính xác. Hình 3 Hệ địa tâm Aristotle 2. Hệ địa tâm của Ptolemy. Tới thế kỷ III TCN Thiên văn bắt đầu tách thành một khoa học riêng biệt. Các nhà Thiên văn đã thực hiện các quan sát về chuyển động của các hành tinh Xem lại phần nhập môn . Họ đưa ra lý thuyết về nội luận ngoại luận và tâm sai. Ptolemy 87 165 đã hoàn chỉnh các lý .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN