tailieunhanh - 40 Gương Thành Công - Albert Einstein
Một ngày cách đây mấy năm, tôi đi chơi trong một châu thành nhỏ tại miền Nam nước Đức, thì một ông bạn cùng đi với tôi bỗng đứng lại, chỉ một cửa sổ ở trên lầu một tiệm tạp hoá và bảo:"Anh thấy căn phòng nhỏ ở trên kia không? Einstein ra đời tại đó". Chiều tối hôm đó tôi gặp Einstein tại nhà một ông chú của ông, và tôi không có cảm tưởng rằng ông là một bậc siêu quần. Điều đó không có gì lạ, vì ngay hồi nhỏ cũng không ai tin rằng ông. | 40 Gương Thành Công Albert Einstein Một ngày cách đây mấy năm tôi đi chơi trong một châu thành nhỏ tại miền Nam nước Đức thì một ông bạn cùng đi với tôi bỗng đứng lại chỉ một cửa sổ ở trên lầu một tiệm tạp hoá và bảo Anh thấy căn phòng nhỏ ở trên kia không Einstein ra đời tại đó . Chiều tối hôm đó tôi gặp Einstein tại nhà một ông chú của ông và tôi không có cảm tưởng rằng ông là một bậc siêu quần. Điều đó không có gì lạ vì ngay hồi nhỏ cũng không ai tin rằng ông có tài gì lớn. Bây giờ người ta nhận rằng ông là một tuyệt thế thông minh một vị khổng lồ của thế hệ này một trong những nhà tư tưởng sâu sắc nhất cổ kim vậy mà năm chục năm trước ông là em nhỏ chậm chạp nhút nhát đần độn tập nói một cách cực kỳ khó khăn. Ông tối dạ đến nỗi thầy học của ông phải bực mình và song thân ông sợ rằng ông vào hạng hạ nhân. Ít năm trước đây một buổi sáng ông thức dậy ngạc nhiên thấy mình thành danh nhân bực nhất thế giới không thể tin được rằng một giáo sư toán mà lại được báo chí khắp toàn cầu in tên bằng chữ lớn lên trang đầu như vậy. Ông là một nhà khoa học chứ đâu phải là một nhà quyền thuật hạng Jack Dempsey. Ông thú rằng không thể hiểu được điều đó. Mà cũng không ai hiểu được điều đó. Vì một chuyện như vậy chưa hề xảy ra trong lịch sử loài người. Con người của ông cũng lạ lùng như thuyết Tương đối của ông vậy. Ông khinh những cái mà phần đông loài người mơ ước như danh vọng của cải xa hoa. Chẳng hạn thuyền trưởng một chiếc tàu biển nọ dành cho ông dãy phòng sang trọng nhất dưới tàu ông từ chối bảo rằng đi hạng chót còn thích hơn là nhận bất kỳ một đặc ân gì. Ngày ngũ tuần của ông chính phủ Đức ban cho ông đủ các ân huệ dựng một tượng bán thân của ông ở Potsdam tặng ông một dinh thự và một chiếc tàu buồm gọi là tỏ lòng quý mến và ngưỡng mộ bất tuyệt của dân tộc. Nhưng chỉ ít năm sau người ta lấy lại hết những cái đó và ông sợ không dám trở về quê quán nữa. Trong mấy tuần lễ ông trốn trong một ngôi nhà cửa song sắt ở nước Bỉ và đ êm nào cũng có một người lính canh cho ông ngủ.
đang nạp các trang xem trước