tailieunhanh - Những chuyện đời thường quanh ta 2
Những chuyện đời thường quanh ta 2 Nghĩa khí “người ở đáy sông" Què cụt vậy sao không đi bán vé số hay bắt chước người ta đi ăn xin? Lặn giỏi vậy sao không đòi tiền công cao cao một chút?” Nhiều người thường hỏi anh Hồ Văn Tân, tự “Tân què” như thế khi ròng rã gần 30 nay, anh mang cái chân teo và cây nạng gỗ đi khắp các nhánh sông lặn hụp mò phế liệu, trục vớt ghe tàu, nông sản và cả người chết đuối với sự tận lòng hiếm thấy của một người không. | Những chuyện đời thường quanh ta 2 Nghĩa khí người ở đáy sông Què cụt vậy sao không đi bán vé số hay bắt chước người ta đi. ăn xin Lặn giỏi vậy sao không đòi tiền công cao cao một chút . Nhiều người thường hỏi anh Hồ Văn Tân tự Tân què như thế khi ròng rã gần 30 nay anh mang cái chân teo và cây nạng gỗ đi khắp các nhánh sông lặn hụp mò phế liệu trục vớt ghe tàu nông sản và cả người chết đuối với sự tận lòng hiếm thấy của một người không tủi hờn con Tạo mà ngược đời thay lại rất có trách nhiệm với cuộc đời này. Làm vậy giang hồ ai coi Trầm mình nửa ngày trong nước anh mới trục vớt xong chiếc ghe. Tân thường trả lời mọi người bằng một câu gọn lỏn như vậy. Đáp lại những câu hỏi hơi tò mò nhưng đầy tình cảm kiểu nhà quê đó anh hay đem cái nghĩa khí giang hồ hảo hớn không biết học được ở đâu ra lý giải. Vậy mà dân khu mé sông ai nghe cũng lọt lỗ tai. Bởi nó không hề lên gân mà được bảo chứng bằng những tháng năm dài thằng Tân què cực nhục ở đầu sóng ngọn gió với bảy nhánh sông quê họ. Tân sinh ra ở Huế. Mới 3 tuổi anh bị sốt bại liệt. Thế là thành Tân què. Cả gia đình đùm túm nhau lội tuốt vô vùng kinh tế mới xã Hòa Mỹ huyện Phụng Hiệp tỉnh Hậu Giang tìm kế sinh nhai. Rồi cha Tân mất. Mấy mẹ con dạt về chợ Phụng Hiệp. Đất lạ quê người thân tật nguyền côi cút nhà rách hơn tổ đỉa ai nhìn vô cũng chắc mẩm thằng Tân què thể nào rồi cũng theo kiếp cầm ca ăn xin cho mà coi. Ai dè thằng nhỏ sĩ diện ác tự vay tiền chống nạng lết ra bến xe bán bánh mì bánh cam. Năm 16 tuổi một lần đang tha thẩn ngoài bến sông Tân thấy một ghe khoai mì lật úp. Không chắc mình có lặn được hay không nhưng tiếng la thảm thiết của người chủ ghe nghe đứt ruột Tân quăng nạng lao xuống dòng nước xoáy. Lần đó Tân cứu được cả ghe và người. Anh chuyển luôn sang nghề trục vớt với suy nghĩ Bán vé số thì trăm thằng bán được. Bán bánh mì thì ngàn thằng làm được. Còn lặn ngụp cứu người thì ai đủ gan đủ liều mới làm thôi . Gửi mạng bá Một chiếc ghe như thế với anh vẫn còn là niềm mơ ước. . Đến bây giờ khi
đang nạp các trang xem trước