tailieunhanh - ĐỀ BÀI :Suy nghĩ của em về bài thơ “ Ánh trăng ”của Nguyễn Duy.
Không biết tự bao giờ trăng đã trở thành nàng thơ ,thành người bạn tri âm tri kỉ của biết bao tâm hồn thi sĩ .Với ánh sáng huyền diệu ,với chu kì tròn khuyết lạ lùng, trăng đã gợi cho các thi nhân cổ kim nhiều thi tứ .Trong miền thơ mênh mang ấy,“Ánh trăng ”của Nguyễn Duy như một lời tâm sự chân thành,đã neo lại trong tâm hồn người đọc những tâm trạng riêng,những suy ngẫm riêng giàu trăn trở . Bài thơ mang dáng dấp một câu chuyện nhỏ được kể theo trình tự thời. | ĐỀ BÀI Suy nghĩ của em về bài thơ Ánh trăng của Nguyễn Duy. ĐÁP ÁN Không biết tự bao giờ trăng đã trở thành nàng thơ thành người bạn tri âm tri kỉ của biết bao tâm hồn thi sĩ. Với ánh sáng huyền diệu với chu kì tròn khuyết lạ lùng trăng đã gợi cho các thi nhân cổ kim nhiều thi tứ .Trong miền thơ mênh mang ấy Ánh trăng của Nguyễn Duy như một lời tâm sự chân thành đã neo lại trong tâm hồn người đọc những tâm trạng riêng những suy ngẫm riêng giàu trăn trở . Bài thơ mang dáng dấp một câu chuyện nhỏ được kể theo trình tự thời gian. Cảm nghĩ trữ tình của tác giả men theo dòng tự sự này để bộc lộ . Trước hết là hình ảnh vầng trăng thiên nhiên gắn bó với tuổi thơ Hồi nhỏ sống với đồng với sông rồi với bể Bằng cách gieo vần lưng và điệp từ với được nhắc đi nhắc lại gợi ra trước mắt người đọc một tuổi thơ đầy ắp những kỷ niệm êm đềm tuổi thơ được vui đùa được hoà mình với thiên nhiên sông bể . Và khi đã trở thành người lính trăng và người vẫn gắn bó bên nhau hồi chiến tranh ở rừng vầng trăng thành tri kỉ Vầng trăng đẹp đẽ ân tình gắn với những kỷ niệm thiếu thời và những tháng năm chinh chiến .Trăng là hình ảnh của thiên nhiên hồn nhiên tươi mát là trò chơi tuổi thơ là ước mơ trong sáng là ánh sáng là niềm vui bầu bạn của người lính . Con người khi ấy sống giản dị và hoà hợp với thiên nhiên trong lành Trần trụi với thiên nhiên hồn nhiên như cây cỏ ngỡ không bao giờ quên cái vầng trăng tình nghĩa . Vậy mà hoàn cảnh sống thay đổi hết chiến tranh con người trở về thành phố quen với cửa gương và ánh điện của cuộc sống hiện đại lúc nào cũng rực rỡ sáng loà vầng trăng tri kỉ vầng trăng tình nghiã của ngày xưa đã mau chóng trở thành quá khứ. Nếu ở khổ thơ đầu ta rung động trước một tình cảm gắn bó bền chặt thì đến đây người đọc lại sửng sốt ngỡ ngàng Vầng trăng đi qua ngõ như người dưng qua đường Van là vầng trăng ngày xưa nhưng con người giờ đã khác xưa quen với ánh sáng nhân tạo nên coi trăng hoàn toàn xa lạ. Một sự thay đổi đến phũ phàng tê tái. Người lính đã quên những tình cảm
đang nạp các trang xem trước