tailieunhanh - Vì Thích Hạc Mà Bị Mất Nước

Vì Thích Hạc Mà Bị Mất Nước Hạc là một giống chim hình dáng thanh nhã, lại múa khéo, hót hay. Vua Ý Công nước Vệ đời Xuân Thu rất ham thích giống chim ấy. Trong cung nuôi hàng nghìn con. Tất cả đều được phong hàm phẩm cấp lương bổng. Những con đẹp mhất được ăn lộc Đại Phu. Những kẻ chăn nuôi được ăn lương rất hậu. Triều đình phải đánh thuế nặng nào dân để đủ tiền cấp dưỡng cho hạc. Và mỗi khi Vệ Công đi chơi thì có đoàn hạc gọi là hạc tướng quân đậu. | Vì Thích Hạc Mà Bị Mất Nước Hạc là một giống chim hình dáng thanh nhã lại múa khéo hót hay. Vua Ý Công nước Vệ đời Xuân Thu rất ham thích giống chim ấy. Trong cung nuôi hàng nghìn con. Tất cả đều được phong hàm phẩm cấp lương bổng. Những con đẹp mhất được ăn lộc Đại Phu. Những kẻ chăn nuôi được ăn lương rất hậu. Triều đình phải đánh thuế nặng nào dân để đủ tiền cấp dưỡng cho hạc. Và mỗi khi Vệ Công đi chơi thì có đoàn hạc gọi là hạc tướng quân đậu bao quanh xe loan. Ngót chín năm trời ở ngôi Vệ Ý Công chỉ biết có hạc là quí. Mãi đến khi nước Bắc Dịch kéo quân sang xâm lấn bờ cõi Vệ Ý Công mới thất kinh hạ lệnh gọi quân đi đánh giặc. Dân nước Vệ bỏ trốn hết. Ý Công sai quan Tư Đồ đi khắp nơi chỉ độ trăm người đem về tra hỏi. Dân đáp - Chúa Công chỉ dùng một giống vật cũng đủ dẹp được quân Bắc Dịch hà tất phải gọi lính làm gì Ý Công hỏi giống vật gì thì dân tâu rằng giống hạc. Ý Công nổi giận quát mắng - Hạc làm sao đánh được giặc Các ngươi sao dám dùng lời khi quân Dân vẫn không chút sợ sệt đáp lại rằng - Chim hạc không dám đánh được giặc thì là đồ vô dụng. Thế mà Chúa Công đã ban tước lộc cho giống vô dụng còn kẻ hữu dụng thì lại bỏ rơi. Như thế bảo sao trong lúc hữu sự dân chúng lại không bỏ trốn Ý Công tỉnh ngộ dịu giọng nói - Nay ta biết lỗi. Ta sẽ theo ý dân đuổi hết chim hạc. Hai vị trung thần là Thạch Kỳ Tử và Ninh Trang Tử tâu xin nhà vua thực hành ngay ý định. Ý Công sai người đánh đuổi hạc đi hết. Nhưng hạc đã quen nơi ăn chốn ở cứ quanh quẩn không chịu đi khỏi cung. Thạch Kỳ và Ninh Trang phải thân hành ra giữa chợ giảng dụ dân chúng nói rõ lòng hối hận của Ý Công. Dân chúng mới chịu nhập ngũ. Tuy vậy lòng oán hận vẫn chưa nguôi nên lúc đi đường ba quân hát những câu thật uất ức. Hát rằng Hỡi hạc Hỡi hạc Lồng son cửa các Lộc nước ơn vua. Ruộng lúa nương dưa Dân lo cày cấy. Hạc vui bay nhảy Xuống ngựa lên xe Dân cực trăm bề Vua nào hay biết Đến khi có việc Lại bắt tòng chinh Đi phen này số phận mỏng manh Đến khi ra trận binh Vệ vẫn chưa được tập luyện phần