tailieunhanh - Chiếc Ngai Vàng Chương 2
Chiếc Ngai Vàng Chương 2 Dựa lan can “Nhạo Thủy” đình xây giữa hồ bán nguyệt, Trần Thái hậu lặng ngắm vầng trăng thấp thoáng bên kia rặng cổ tùng . Cảnh đêm hè xanh phớt, dịu dàng, đầm ấm, - trên trời tinh tú lấp lánh, dưới đất lửa đóm lập lòe trong cụm trúc giàn hoa. Muôn nghì tiếng ve cùng ngâm khúc ái ân nồng thắm . Cây cỏ trong vườn, ban ngày rực rỡ như thế, lúc ấy, chỉ còn là những đám đem sâu thẳm, nơi ký thác cái hồn bí mật của đêm thanh. Không. | Chiêc Ngai Vàng Chương 2 Dựa lan can Nhạo Thủy đình xây giữa hồ bán nguyệt Trần Thái hậu lặng ngắm vầng trăng thấp thoáng bên kia rặng cổ tùng . Cảnh đêm hè xanh phớt dịu dàng đầm ấm - trên trời tinh tú lấp lánh dưới đất lửa đóm lập lòe trong cụm trúc giàn hoa. Muôn nghì tiêng ve cùng ngâm khúc ái ân nồng thắm . Cây cỏ trong vườn ban ngày rực rỡ như thê lúc ấy chỉ còn là những đám đem sâu thẳm nơi ký thác cái hồn bí mật của đêm thanh. Không khí ngào ngạt hương thơm bốc lên tự nghìn vạn bông hoa ẩn khuất . Mặt trăng lên cao chiêu thẳng xuống dây lan can đá. Nhờ vậy ta có thể nhận rõ Thái hậu là một người đàn bà cao lớn đẫy đà khuôn mặt tròn hai mắt sáng mái tóc còn xanh lòng xuân chưa nhạt phai nhưng dung nhan lúc nào cũng ủ dột chán chường. Là vì từ khi Huệ Tôn bỏ ngôi đi tu Thái hậu đã trở nên người quả phụ đa sầu. Cuộc đời nhạt nhẽo chốn thâm cung với cái danh hiệu quá tôn nghiêm nó trái hẳn với linh hồn còn trẻ trung của Thái hậu tấm linh hồn như dệt bằng những mộng đẹp của tình yêu. Bị giam hãm vào cảnh chêt trước khi chêt Thái hậu thường ủ dột như chim lồng. Nhìn tháng ngày qua chẳng khác bông hoa rữa dần từng cánh Thái hậu không còn mong đợi gì nữa hay nói cho đúng lúc nào cũng mong đợi một sự phi thường. Nhiều phen cả cái khí lực trong người Thái hậu nổi phẫn lên với sự cô đơn ép uổng. Nhưng làn sóng kình rút lại đành chịu tan nát trước những tảng đá lễ nghi. Sự uất ức càng to cái trở lực càng vững thì sự sầu khổ càng nặng nề. Thái hậu thở dài ngắt mấy bông hoa thả xuống mặt hồ nhìn mơ mộng ánh trăng tan . Giữa lúc ấy một bóng ngường bỗng xuất hiện gần bên Thái hậu không biêt lẻn đên tự bao giờ. - Thái hậu thưởng trăng một mình sao ích kỷ thê Giật mình quay lại Thái hậu khẽ kêu - A Tướng công Chẳng hay người . Thủ Độ trả lời - Tôi vào đã lâu nhưng không lên tiêng vì tôi muốn bắt chợp Thái hậu giữa lúc mơ màng. Còn gì đẹp bằng một bà Hoàng hậu buồn tình Thái hậu bẽn lẽn nhìn quanh hai tên cung nữ đã lãng đâu mất cả. Thủ Độ hiểu ý - Chúng nó đi rồi. Càng hay .
đang nạp các trang xem trước