tailieunhanh - PHÂN TÍCH TÍNH ĐA DẠNG VỀ DI TRUYỀN

Phương pháp đo lường khoảng cách của các nhóm trên cơ sở nhiều tính trạng khác nhau được đề xuất (Mahalanobis 1928). Phương pháp nầy còn được gọi là hiệu số "bình phương" (D2 - Mahalonobis). Các bước phân tích bao gồm: (i) Thu thập số liệu (ii) Trắc nghiệm mức độ ý nghĩa (iii) Chuyển đổi các giá trị (iv) Tính hiệu số D2 (v) Trắc nghiệm mức độ ý nghĩa của D2 với phép thử Chi bình phương (vi) Mức độ đóng góp của các tính trạng vào sự phân nhóm. (vii) Xếp nhóm các cluster di truyền:. | Chương 2 PHÂN TÍCH TÍNH ĐA DẠNG VỀ DI TRUYỀN Phương pháp đo lường khoảng cách của các nhóm trên cơ sở nhiều tính trạng khác nhau được đề xuất Mahalanobis 1928 . Phương pháp nầy còn được gọi là hiệu số bình phương D2 - Mahalonobis . Các bước phân tích bao gồm i Thu thập số liệu ii Trắc nghiệm mức độ ý nghĩa iii Chuyển đổi các giá trị iv Tính hiệu số D2 v Trắc nghiệm mức độ ý nghĩa của D2 với phép thử Chi bình phương vi Mức độ đóng góp của các tính trạng vào sự phân nhóm. vii xếp nhóm các cluster di truyền - Phương pháp Tocher - Canonical graph. Chương trình phân tích đã có trong cá mô hình thống kê sinh học Trước tiên chúng ta thiết lập một ma trận có chứa các giá trị phương sai variance và hợp sai covariance giữa các tính trạng có quan hệ với nhau để tìm ra các phương trình biến đổi của các biến số có tương quan. Kế đến tính D2 từng cặp giá trị và phân nhóm di truyền. Tính khoảng cách di truyền trong từng nhóm và giữa các nhóm. Các genotypes ở cùng một nhóm ít khác biệt hơn kiểu gen ở nhóm khác. Hệ số D ở trong nhóm nhỏ hơn rất nhiều so với hệ số D giữa các nhóm. Có ba đặc điểm quan trọng trong khi chọn lựa các genotypes là - Chọn nhóm có genotype làm bố mẹ. - Chọn các genotypes ở trong nhóm có khoảng cách di tryuền với các nhóm khác càng xa càng tốt. - Chú ý các tính trạng có mức độ đóng góp cao nhất về độ khác biệt về di truyền. Phải tiếp tục thực thiện việc lai thử nghiệm mới có kết luận cụ thể về ưu thế lai giữa hai nhóm có khoảng cách xa cũng như sự phân ly của các dòng con lai. 2-1. PHƯƠNG SAI HỢP SAI variance covariance _ Sx 2 Sx2 - ----- n Var x ------------------------- phương sai n - 1 Sxy - SxSy n Cov xy ------------------ hợp sai n -1 Phương pháp metroglyph và tính chỉ số điểm đánh giá đã được Anderson đề nghị từ năm 1957. Sau đó rất nhiều tác giả khác đã phát triển phương pháp này như Ramanujam và Kumar 1964 Mukherjee và ctv. 1971 Venketrao và ctv. 1973 2-2. HIỆU SỐ D2 pD2 bidi b2d2 b3d3 . bpdp pD2 Wij mean xi1 - mean xi2 mean xj 1 - mean xj2 Trong đó

TỪ KHÓA LIÊN QUAN