tailieunhanh - Mưu Trí Thời Tần Hán - Chương 59, 60

Hán Vũ Đế là vị vua làm được nhiều việc quan trọng nhất trong thời Tây Hán, và cũng là một trong số ít các hoàng đế kiệt xuất của lịch sử Trung Hoa. Hán Đế có một thú vui giống như Tần Thủy Hoàng, đó là thích tiếp xúc với bọn phương sĩ, hy vọng rằng bọn phương sĩ này sẽ tìm được loại thuốc trường sinh bất lão. Người ngoài nhìn vào ai cũng cho rằng đây là chuyện hoang đường. Nhưng Hán Đế luôn tràn trề hy vọng vào số phương sĩ trong tay sẽ tìm ra. | Mưu Trí Thời Tần Hán Chương 59 Học Nghệ Thuật Ăn Nói Khuyên Nhủ Hán Vũ Đế là vị vua làm được nhiều việc quan trọng nhất trong thời Tây Hán và cũng là một trong số ít các hoàng đế kiệt xuất của lịch sử Trung Hoa. Hán Đế có một thú vui giống như Tần Thủy Hoàng đó là thích tiếp xúc với bọn phương sĩ hy vọng rằng bọn phương sĩ này sẽ tìm được loại thuốc trường sinh bất lão. Người ngoài nhìn vào ai cũng cho rằng đây là chuyện hoang đường. Nhưng Hán Đế luôn tràn trề hy vọng vào số phương sĩ trong tay sẽ tìm ra được loại thuốc trường sinh đó. Đông Phương Sóc là một quan cận thần được Hán Đế tin yêu ông làm chức Thị trung trong nội triều. Đông Phương Sóc là người có tài ăn nói ông thường gửi gắm ý tứ của mình trong những câu chuyện hài hước hoặc ngụ ngôn do đó rất được Hán Đế tán thưởng. Thấy Hán Đế mê hoặc bọn phương sĩ ông cũng áy náy lo lắng trong lòng. Một hôm thấy Hán Đế tâm tính vui vẻ ông bèn nói Bọn phương sĩ có thể tìm ra phương thuốc trường sinh bất lão nhưng tất không thể bì kịp với cái có trong thế giới tự nhiên. Chỉ có điều trên thế gian này thì tìm đâu ra loại thuốc ấy chỉ có cách lên thiên đàng thì mới có . Hán Đế nghe vậy thích lắm hỏi Làm thế nào để lên được thiên đàng lấy thuốc . Đông Phương Sóc làm vẻ thật thà nói Chỉ có thần mới làm được việc này . Hán Đế tin ngay cho tìm một vị phương sĩ đến đi cùng ông và hẹn 30 ngày phải lấy được thuốc. Sau khi rời khỏi cung Đông Phương Sóc không vội vàng lên trời ngay mà ngày ngày đến các nhà vương hầu uống rượu vui chơi. Vị phương sĩ nọ thúc giục thì ông cười nói Việc của quỷ thần rất kỳ diệu không thể nói ra được. Đến thời điểm đã định thần núi sẽ xuống đón ta . Thấy Đông Phương Sóc tự tin như vậy vị phương sĩ kia không hỏi nhiều nữa mà yên tâm uống rượu tới lúc say khướt. Nhân lúc phương sĩ đang ngủ say Đông Phương Sóc vờ vội vàng chạy tới đánh thức và nói Tôi gọi mãi mà ông không tỉnh tôi vừa từ trên thiên đàng xuống thuốc vẫn chưa lấy được . Vị phương sĩ nghe vậy vội báo lại cho Hán Đế Hán Đế giận lắm đòi trị .