tailieunhanh - thơ hồ xuân hương
Canh khuya văng vẳng trống canh dồn. Trơ cái hồng nhan với nước non. Chén rượu hương đưa, say lại tỉnh, Vừng trăng bóng xế, khuyết chưa tròn. Xuyên ngang mặt đất, rêu từng đám, Đâm toạc chân mây, đá mấy hòn. Ngán nỗi xuân đi xuân lại lại, Mảnh tình san sẻ tí con con. | KHỐI TÌNH CỌ MÃI VỚI NON SÔNG TỰ TÌNH II Đêm khuya văng vẳng trống canh dồn Trơ cái hồng nhan với nước non. Chén rượu hương đưa say lại tỉnh Vầng trăng bóng xế khuyết chưa tròn Xiên ngang mặt đất rêu từng đám Đâm toạc chân mây đá mấy hòn Ngán nỗi xuân đi xuân lại lại Mảnh tình san sẻ tí con con. Hồ Xuân Hương Uống rượu dưới trăng - một hình ảnh không xa lạ với các nhà thơ cổ điển đời nhà Đường - Trung Quốc. Đó cũng là thi liệu quen thuộc trong các bài thơ Đường luật của văn học Trung đại nước ta. Nhưng cảnh uống rượu dưới trăng trong bài Tự tình II trong chùm 3 bài thơ Tự tình mà bài thơ Tự tình II là tiêu biểu nhất cho bút pháp trữ tình cuả Hồ Xuân Hương quả thật lạ lùng - lạ lùng đến mức đáng kinh ngạc Chén rượu hương đưa say lại tỉnh Vầng trăng bóng xế khuyết chưa tròn Hình ảnh một người phụ nữ xuân sắc tay cô đơn nâng chén rượu ngang mày lặng lẽ độc ẩm để quên sầu rũ tủi. sao mà chua chát uất nghẹn đến nao lòng Nửa đêm trăn trở không ngủ được lặng lẽ dậy vấn lại mái tóc xanh xõa trên gối chiếc ngồi câm lặng trong bóng tối vây bủa chung quanh mà lắng nghe những tiếng đêm quen thuộc đến đơn điệu. Trong đêm vắng tĩnh mịch càng rõ mồn một những âm thanh văng vẳng. Tiếng mõ thảm chuông sầu Tự tình I gà gáy trống canh dồn Tự tình II . nghe những tiếng thêm rầu rĩ . Đọc đi đọc lại câu thơ ta ngờ ngợ hình như còn có điều gì gửi gắm ẩn giấu đằng sau những câu chữ. Không cần sự đăng đối trong hai câu thực vì nữ sĩ luôn có xu hướng phá vỡ tính quy phạm của Đường thi . Xưa nay uống rượu chẳng mấy ai chỉ để thưởng thức hương như người thưởng hoa cả Chén rượu Xuân Hương đưa nâng lên đặt xuống mời trăng mời bóng mời mình càng uống lại càng tỉnh ra mà chua xót cho thân phận mảnh tình san sẻ chẳng vẹn tròn như vầng trăng khuyết hạ tuần đã xế bên song cửa. Chỉ mảnh tình thôi lại phải san sẻ chỉ còn tí con con mà cũng chẳng giữ được lâu bền. Chấp nhận sẻ chia nhưng đâu có dễ được yên bề chia sẻ. Thế mới biết ước mơ hạnh phúc giản đơn bình thường dung dị sao mà khó lắm thay Những
đang nạp các trang xem trước