tailieunhanh - Truyện Đoán Án Kỳ Quan - Chương 25 (B)
Tới nhà, Vương Tứ gọi mang rượu ra, rồi đặt lên bàn một bát xương hầm, một đĩa thịt gà rán, một đĩa dạ dày xào và một hũ guốc lủi. Đang uống rượu thì Vương Tam đến, Vương Tứ kéo Vương Tam cùng ngồi. Nguyễn Lương vừa uống rượu vừa nói: - Thật đáng ghét, mẹ con Trần Đại Thư không nghe lời tôi. - Trần Đại Thư cứ thách cao đá nặng như thế, nhất định ta sẽ hành cho một trận. - Vương Tứ nói. - Tôi cũng phải trị nó mới hả giận. - Nguyễn. | Đoán Án Kỳ Quan Chương 25 B Tới nhà Vương Tứ gọi mang rượu ra rồi đặt lên bàn một bát xương hầm một đĩa thịt gà rán một đĩa dạ dày xào và một hũ guốc lủi. Đang uống rượu thì Vương Tam đến Vương Tứ kéo Vương Tam cùng ngồi. Nguyễn Lương vừa uống rượu vừa nói - Thật đáng ghét mẹ con Trần Đại Thư không nghe lời tôi. - Trần Đại Thư cứ thách cao đá nặng như thế nhất định ta sẽ hành cho một trận. - Vương Tứ nói. - Tôi cũng phải trị nó mới hả giận. - Nguyễn Lương nói. - Nó không chịu lấy chúng ta - Vương Tam nói - thì trị nó làm sao được - Người ta thường nói Người đẹp gan to bằng trời rượu vào thì gan người ta còn to hơn cả trời . Vương Tam nghĩ một lát nói - Thừa lúc mẹ con Trần Nhất vắng nhà cứ bắt nó về nhà tha hồ mà dùng. - Anh Tứ một mình ta không trị được nó. Vương Tứ một tên lỗ mãng ngẩm nghĩ một lát nói - Ta có một kế chặt đứt gốc rễ làm cho gia đình nó không còn ai là chiếm được Đại Thư. Song hắn chỉ ghé sát vào tai Nguyễn Lương nói mấy câu gì đó rồi hắn nói - Tối mai ta sẽ dùng ngươi xong việc ta cho hai mươi lạng bạc ròng để cho ngươi lấy một cô vợ đẹp. Sau đó Vương Tứ khe khẽ nói với Vương Tam Vương Tam nói - Như thế thì tàn ác quá. Uống rượu xong chúng ra về. Ba tên đã quyết Coi tiền bằng vung. Ai ngờ uống rượu Nghĩ cách hành hung. Hôm sau là ngày mồng năm tháng Hai mẹ con nhà họ Trần buồn rầu vì vụ án chưa kết thúc không có cách nào cứu lão Trần. Nguyễn Lương bước vào nói - Tối qua tôi uống mấy chén rượu suông nói năng bừa bãi hôm nay tôi đến xin lỗi. Trần Đại Thư thấy thế cũng mặc xác hắn ngồi quay mặt đi. Trần Nhất nói - Đã là anh em thì lần sau đi lại cần nói năng thận trọng. - Đại Thư trách tôi mà mẹ cũng vẫn còn giận tôi. - Nguyễn Lương nói. - Thôi thì tôi với anh đi làm mấy chén. - Thôi thôi tôi không đi đâu. - Trần Nhất nói. Thế rồi Nguyễn Lương cứ lôi Trần Nhất đi. Đúng là Thú vui chưa thấy ba chén rượu Trượng phu mắc bẫy khó lòng ra. Đi một lúc lâu chừng chưa tới canh một Trương thị nghĩ Đến đêm rồi mà sao chưa thấy Trần Nhất về . Thì thấy Nguyễn .
đang nạp các trang xem trước