tailieunhanh - Đoán Án Kỳ Quan - Chương 4 (A)

Thơ rằng: Ai bảo kết giao dễ, Kết giao thật khó thay. Kết vàng hơn kết ngãi, Kết mặt khó kết lòng. Dương Tá không xuất hiện, Phạm Trương chẳng thấy đâu. Thường thì rượu thịt, tối mắt lại, Hễ thấy tiền bạc lòng nhuốc nhơ. Luôn luôn lật lọng như sóng vỗ, Biết bao bè bạn thành kẻ thù. Xin anh hãy rót cho tràn chén, Lắng nghe tôi kể chuyện đời nay. Bài thơ này nói về lòng dạ người đời thật khó lường. Việc kết giao bè bạn khó vô cùng. Tình bằng hữu là một trong. | Đoán Án Kỳ Quan Chương 4 A Kết Nghĩa Thật Triệu Tương Gửi Mẹ Và Gửi Vợ Giả Can Trường Tưởng Vân Cửa Phật Trộm Phấn Son Thơ rằng Ai bảo kết giao dễ Kết giao thật khó thay. Kết vàng hơn kết ngãi Kết mặt khó kết lòng. Dương Tá không xuất hiện Phạm Trương chẳng thấy đâu. Thường thì rượu thịt tối mắt lại Hễ thấy tiền bạc lòng nhuốc nhơ. Luôn luôn lật lọng như sóng vô Biết bao bè bạn thành kẻ thù. Xin anh hãy rót cho tràn chén Lắng nghe tôi kể chuyện đời nay. Bài thơ này nói về lòng dạ người đời thật khó lường. Việc kết giao bè bạn khó vô cùng. Tình bằng hữu là một trong năm mối quan hệ của con người. Sĩ nông công thương là căn cứ vào sự giống nhau mà xếp ra từng loại. Song bản thân những người cùng loại ấy rất hiếm khi trở thành bạn bè thân thiết. Chỉ thấy đạo của người xưa ngày càng suy vi nhân tình ngày càng kiêu bạc. Những người trọng nghĩa khinh tài hào hiệp cứu giúp người hoạn nạn quá ít. Những người dựa vào tiền của nhiều hay ít mà thân thiết hay lạnh nhạt lại nhiều. Bởi thế mối giao lưu giữa nhũng người giàu sang với nhau thì lâu bền còn mối tình giữa những người giàu sang với người nghèo thì đứt đoạn. Trước cao sang sau nghèo hèn cũng đứt đoạn. Khi họ thành đạt và giàu có ngang nhau thì họ thân thiết hòa hợp nhận nhau như ruột thịt. Lúc đầu còn hơn cả Quản Bão 1 . Đến khi gặp nạn đột nhiên khốn khó mong được bạn bè giúp đỡ thì họ trở mặt coi như người xa lạ. Thậm chí sợ tai họa liên lụy tới mình gặp bạn lại nói xưa nay không hề quen biết đó lại là loại người vô đạo đúc. Song trên đời này những bọn hiểm độc luôn luôn thừa lúc bạn bè hoạn nạn bề ngoài thì tỏ ra hào hiệp nhưng ngấm ngầm dựa vào đó để kiếm lợi. Họ vờ vịt thề bồi nhưng chỉ chờ bạn lâm nạn rồi ra tay vơ vét. Có ruộng vườn của cải thì họ bòn rút có vợ đẹp thì họ chiếm đoạt. Tình nghĩa bạn bè như thế há chẳng đau lòng sao. Bởi thế xưa kia Chu Mục đã viết bài luận bàn về sự tuyệt giao tại cửa dinh thự Địch Công. Đỗ Công Bộ 2 khi còn ở Trường An mỗi khi bị bạn bè cũ bạc tình ông làm một bài cổ thi trong .