tailieunhanh - Chứng Rối loạn ăn uống: cuộc chiến của một phụ nữ

Nói đến chứng biếng ăn, hầu hết mọi người đều hình dung ra một thiếu nữ gầy gò hốc hác. Heather Thompson biết rằng thực ra bệnh có thể bắt đầu ở lứa tuổi nhỏ hơn. Lần đầu tiên cô bỏ ăn là vào năm 7 tuổi, khi người bạn thân nhất của cô đi xa. Ban đầu các bác sỹ an ủi cha mẹ cô, nói rằng Thompson chỉ "đang trải qua một thời kỳ đặc biệt". Song cô vẫn khăng khăng không chịu ăn, và cuối cùng phải vào viện. Việc điều trị, bao gồm cả điều. | T fc Ấ 1 w Ấ 1 Ấ Rôi loạn ăn uông cuộc chiên của một phụ nữ Nói đến chứng biếng ăn hầu hết mọi người đều hình dung ra một thiếu nữ gầy gò hốc hác. Heather Thompson biết rằng thực ra bệnh có thể bắt đầu ở lứa tuổi nhỏ hơn. Lần đầu tiên cô bỏ ăn là vào năm 7 tuổi khi người bạn thân nhất của cô đi xa. Ban đầu các bác sỹ an ủi cha mẹ cô nói rằng Thompson chỉ đang trải qua một thời kỳ đặc biệt . Song cô vẫn khăng khăng không chịu ăn và cuối cùng phải vào viện. Việc điều trị bao gồm cả điều trị ngoại trú đã giúp cô bắt đầu ăn trở lại. Nhưng cuộc chiến của cô chưa kết thúc và các triệu chứng tiếp tục diễn ra trong nhiều năm. Đến năm lớp 8 Thompson không chịu ăn cùng với gia đình. Thay vì thế cô thường ngồi một mình với một ít ngũ cốc và kem hoặc bánh mì nướng và mứt sau khi cả nhà đã ăn xong bữa tối. Cô gắng để được hoàn hảo Cô cũng tốn khá nhiều thời gian để bổ sung calo. Thompson giờ đã ngoài 20 tuổi cho biết. Tôi tập trung vào đó quá nhiều trong ngày thật là mệt mỏi. và Tôi làm bài tập lâu gấp 3 lần vì tôi quá lo lắng. Nhưng Thompson đảm bảo là cô đã làm được bài tập. Cô không chấp nhận số điểm dưới 100 cho các bài thi. Cô cũng là một vận động viên bóng chuyền và chạy. Vào mùa hè trước năm cuối trung học cân nặng của cô tụt xuống chỉ còn 30kg. Trong một buổi kiểm tra sức khỏe cô đã nổi xung khi bác sỹ nói rằng với chiều cao 1m45 cô cần tăng chừng 15 - 20kg. Huấn luyện viên bóng chuyền lo cô sẽ bị gãy xương. Huấn luyện viên chạy thấy cô bị kiệt sức và đã lập cho cô một kế hoạch tăng cân dần dần có hiệu quả với một số người. Ở trường Thompson cố gắng ăn đủ để được chạy. Nhưng những thói quen ăn uống xấu của cô vẫn tiếp diễn và cô gắn ăn uống với việc chạy. Thompson nói Tôi luôn theo dõi Nếu tôi không chạy tôi không đáng được ăn vì tôi không tiêu tốn năng lượng. Nó trở thành một kiểu nghiện -chạy để ăn. Cô tự nhủ rằng mình vẫn ổn vì cô luôn qua được các đợt khám sức khỏe. Tôi có thói quen ăn uống kỳ cục nhưng không phải là tôi không khỏe cô nghĩ. Nếu không thì tại sao bác

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.