tailieunhanh - PHƯƠNG PHÁP THUYẾT GIẢNG VỚI DẠY VĂN THEO PHƯƠNG PHÁP ĐỔI MỚI

Lối thông tin mang tính áp đặt một chiều ngày càng trở nên lạc lõng trong sinh hoạt tư tưởng, học thuật của thời hiện đại. Trong khi phổ biến nơi trường học lại là phương pháp thuyết trình đơn điệu, không chú ý tới đối thoại, tranh biện, phản hồi mà gốc gác sâu xa là ở chỗ không đoái hoài tới người nghe - nhận thức, phản ứng, sự tiếp thu của họ. Thời dân chủ rất kỵ lối sinh hoạt văn hóa kiểu ấy | PHƯƠNG PHÁP THUYẾT GIẢNG VỚI DẠY VĂN THEO TINH THẦN ĐỔI MỚI PGS. TS. Phạm Quang Trung 1 Trường Đại học Đà Lạt Xin chớ ai cho tôi là người vẽ chuyện. Thuyết trình, thuyết giảng đối với giáo viên văn thì liệu có điều gì đáng nói? Theo quan niệm thông thường, người thầy dạy văn nói bao giờ chẳng cần phải hấp dẫn. Vậy tôi bàn tới chuyện cũ như trái đất này để làm gì nếu không thật cần thiết và cấp thiết. Nguyên do tại bởi từ ngày thực thi đổi mới về nội dung và phương pháp ở các cấp học, nói tới dạy văn (nhất là giảng văn) ta thường nghe thấy lời khẳng định đại loại rằng phương pháp thuyết giảng đã cũ mèm rồi, cần loại nó ra khỏi tiến trình đổi mới cách thức giảng dạy; rằng ai mà kiên trì thực thi phương pháp này là kẻ lỗi thời, không quán triệt được tinh thần đổi mới, rồi họ sẽ bị đào thải, nếu không thì cũng bị tự đào thải; rằng dạy văn hay đâu phải ở chỗ nói làm sao cho người học cứ há hốc mồm lên mà nghe, hay là ở khả năng biết đặt những câu hỏi có vấn đề, động vào trí não của người học, đặc biệt là những câu hỏi mang sức khơi gợi lớn, chỉ đường cho học sinh tự đến Những người này quả cũng có lý lẽ riêng; không phải nhận xét của họ hoàn toàn bâng quơ. Lối thông tin mang tính áp đặt một chiều càng ngày càng trở nên lạc lõng trong sinh hoạt tư tưởng, học thuật của thời hiện đại. Trong khi phổ biến nơi trường học lại là phương pháp thuyết trình đơn điệu, không chú ý tới đối thoại, tranh biện, phản hồi, mà gốc gác sâu xa là ở chỗ không đoái hoài tới người nghe - nhận thức, phản ứng, sự tiếp thu của họ. Thời dân chủ rất kị lối sinh hoạt văn hóa kiểu ấy. Học đường cũng không thể đứng ngoài. Nếu có ai mặc cảm với phương pháp thuyết giảng cũng là phải nhẽ. Ấy là chưa nói tới quan niệm sơ sài, thô thiển về cái hay đích thực của lời dạy văn, giảng văn. Đâu phải cứ dẻo mồm, xảo ngôn là đủ. Phải nắm vững điều mình cần nói; phải biết rõ người nghe mình là ai, họ cần gì; lại phải biết làm chủ lời nói của mình Nói hay, ít nhất là ở tầm cao, vì vậy đâu phải ở chỗ óng mượt, giàu

TÀI LIỆU LIÊN QUAN
TỪ KHÓA LIÊN QUAN