tailieunhanh - Nói với nhà văn quá cố

Tôi có điều may mắn Là sau ngày các anh ra đi Còn đọc đôi ba quyển mới các anh chưa đọc Vui với trận bóng đưa Việt Nam vào vô địch Chăm chú theo dõi cuộc bầu cử tận nước Mỹ xa xôi Nhận ra nhiều người già đi quá nhanh sau ngày vắng mặt Tôi còn có thể đi bộ một mình trên phố dài Từ hiệu sách đến quầy bán thức ăn cá cảnh Để hỏi thăm về chữ nghĩa, cách cá đẻ trứng, đôi khi chỉ số thị trường chứng khoán (cái mà tôi mù mịt) Và. | thơ Sông Hương SDB 10-2010 Nguyễn Khoa Điềm Nói với nhà văn quá cố Tôi có điều may mắn Là sau ngày các anh ra đi Còn đọc đôi ba quyển mới các anh chưa đọc Vui với trận bóng đưa Việt Nam vào vô địch Chăm chú theo dõi cuộc bầu cử tận nước Mỹ xa xôi Nhận ra nhiều người già đi quá nhanh sau ngày vắng mặt Tôi còn có thể đi bộ một mình trên phố dài Từ hiệu sách đến quầy bán thức ăn cá cảnh Để hỏi thăm về chữ nghĩa cách cá đẻ trứng đôi khi chỉ số thị trường chứng khoán cái mà tôi mù mịt Và yên lòng mình chưa thua thiệt Ngày cuối năm buồn tẻ Tôi may mắn hơn các anh Còn gặm được khúc xương chớm mùi hóa thạch Trên những bản tin kinh tế ngọt ngào Của đủ loại báo đài internet Tôi nói thầm Giá như các anh sống lại Ngồi vào bàn viết bên tôi Chắc các anh sẽ nheo mắt cười Tha thứ cho chúng tôi đã sống dai đến vậy Xả rác ở các nhà xuất bản nhiều đến vậy Mà được gì cho cuộc sống hôm nay Còn tôi Trong cơn mưa lạnh cuối năm như vãi cát vào mặt Cúi xuống tờ giấy trắng trơ như cánh đồng sau vụ gặt Nhớ đến những thợ cày lực lưỡng đã đi xa Lòng quặn đau rằng đất không thể ở không Giấy phải làm ra chữ Kẻ đến sau lại phải vun trồng Cho đến chết với từng hạt từng hạt. Hoàng Phủ Ngọc Tường Xin người chút không Cho ta một chút yêu kiều Chút sương áo mỏng chút chiều tóc bay Trăm năm còn gió heo may Mùa thu hồng nhạn còn đầy trong ta Cho ta một chút mày hoa Chút môi hạnh thắm người xa tới gần Để ta kể với phù vân Dù sao đời đã một lần có em Cho ta một chút thuyền quyên Chút hương thân thể bay lên ngọt ngào Mai về ngủ dưới trăng sao Nằm nghiêng gối cũ chiêm bao thấy người Này em mắt biếc nhìn đời Cho ta soi bóng làm người tương tri Mênh mông cát bụi ra gì Chỉ xin một chút yêu vì làm may Em còn ngà ngọc bàn tay Cho ta cầm tới bên này hư không Chỉ cầm theo một chút lòng Chút tóc xanh chút môi hồng chút thôi Buồn từ dạo ấy chưa nguôi Ngoài kia sương khói đã trời sang thu Ta còn một chút phù du Hóa thành một kiếp đền bù cho .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN