tailieunhanh - ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 5 CHƯƠNG 12

ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 5 : ĐỌA LẠC CHI THÀNH CHƯƠNG 12: NÔ TỲ HỒ DƯƠNG Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Tử Long theo Hồ Dương đi qua mấy con đường nhỏ, đi tới một sân rộng trống trải, mà ở đây, một người thân mặc áo trắng, đang đứng chắp tay sau lưng, người này chính bạch y nam tử mà Tử Long nhìn thấy khi mới vào thành, nhưng hiện tại đã biết, đó là đại danh đỉnh đỉnh Kim Cương Lang Nữ Dương Hà. Nghe tiếng bước. | ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả Ân Nặc Trần Hiêu QUYỂN 5 ĐỌA LẠC CHI THÀNH CHƯƠNG 12 NÔ TỲ HỒ DƯƠNG Người dịch Cô Long Nguồn Kiếm Giới Tử Long theo Hồ Dương đi qua mấy con đường nhỏ đi tới một sân rộng trống trải mà ở đây một người thân mặc áo trắng đang đứng chắp tay sau lưng người này chính bạch y nam tử mà Tử Long nhìn thấy khi mới vào thành nhưng hiện tại đã biết đó là đại danh đỉnh đỉnh Kim Cương Lang Nữ Dương Hà. Nghe tiếng bước chân của Tử Long và Hồ Dương Dương Hà chậm rãi xoay người lại nhìn Tử Long cười nhạt Dương Dương nói chính là ngươi Ngươi vì sao phải đáp ứng giúp nàng Tử Long chắp tay sau lưng nhìn Dương Hà nữ cải nam trang chậm rãi nói Ta có giúp nàng cái gì chỉ là một cuộc đổ ước giữa chúng ta đánh bại ngươi nàng sẽ giúp ta làm một việc. Dương Hà nhìn thoáng qua Hồ Dương nói Nga Lẽ nào ngươi thật sự không biết sao Hồ Dương nghe Dương Hà nói như thế sắc mặt lập tức biến đổi có chút phẫn hận nhìn Dương Hà cau mày cắn chặt môi hung hăng nói Hừ ngươi đừng quên ngươi đã nói gì chỉ cần hắn thắng ngươi ngươi sẽ cho ta tự do. Lời Hồ Dương làm trên mặt Dương Hà hiện ra một tia bi thương lo lắng nói Dương Dương ngươi hận ta như vậy sao Ta chỉ mong ngươi ở lại bên người ta không nghĩ tới. Ta không muốn nói nữa ta hận ngươi ta phi thường hận ngươi là ngươi cướp đi gia đình tốt đẹp của ta là ngươi làm ta biến thành cường đạo người người căm hận là ngươi tất cả đều do ngươi tạo thành. Hồ Dương càng nói càng kích động thanh âm cũng càng lúc càng lớn cuối cùng nước mắt bi thương chảy ra nhưng cũng không che giấu được biểu tình ôm hận đối với Dương Hà. Dương Dương ngươi thực sự không tin ta sao Cha mẹ của ngươi thực sự không phải ta giết ta nói thật đều là người kia đều là hắn là ta không kịp ngăn cản thực sự xin lỗi. Dương Hà cúi đầu vẻ mặt ăn năn nhẹ giọng nói. Ngươi đã nói qua rất nhiều lần ngươi nghĩ rằng ta tin tưởng ngươi sao Ở trong Cô Không thành mỗi một ngày ta đều rất không vui nhưng lúc nào cũng phải miễn cưỡng vui cười ai có thể lý giải sự thống khổ trong nội

TỪ KHÓA LIÊN QUAN