tailieunhanh - ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 5 CHƯƠNG 8

ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 5 : ĐỌA LẠC CHI THÀNH CHƯƠNG 8: NHU TÌNH MẬT Ý Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Lưu Ích Manh quay đầu nhìn thấy dung mạo hiện tại của Tử Long, không khỏi nhướng mày, nhưng lập tức bình thường trở lại, nhẹ nhàng nhặt lên chiếc lá xanh, nhàn nhạt nói: “ Ngươi đã đến rồi, có việc gì muốn ta làm sao?” Tử Long chậm rãi đi tới trước bàn, ngồi xuống ghế, đôi mắt lẳng lặng nhìn nàng,. | ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả Ân Nặc Trần Hiêu QUYỂN 5 ĐỌA LẠC CHI THÀNH CHƯƠNG 8 NHU TÌNH MẬT Ý Người dịch Cô Long Nguồn Kiếm Giới Lưu Ích Manh quay đầu nhìn thấy dung mạo hiện tại của Tử Long không khỏi nhướng mày nhưng lập tức bình thường trở lại nhẹ nhàng nhặt lên chiếc lá xanh nhàn nhạt nói Ngươi đã đến rồi có việc gì muốn ta làm sao Tử Long chậm rãi đi tới trước bàn ngồi xuống ghế đôi mắt lẳng lặng nhìn nàng hình dạng tiều tụy của nữ tử trước mặt vẫn không che giấu được khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng làm trong lòng hắn chợt thấy thương tiếc hít sâu một hơi Tử Long mở miệng nhẹ giọng nói Vì sao ngươi đến Khải Minh đế quốc trong Hán Hoa đế quốc xảy ra việc gì Lưu Ích Manh cười khổ than nhẹ một tiếng nhìn mái tóc đỏ của Tử Long đôi mày trắng cùng đôi mắt thâm thúy như biển rộng chậm rãi nói Ngươi thay đổi trước đây ngươi sẽ không hỏi những chuyện dư thừa này. Tử Long giật mình không nghĩ tới Lưu Ích Manh lại nói những lời này với hắn bọn họ bất quá chỉ gặp qua một lần mà thôi đồng thời cũng chưa từng nói qua một câu vì sao bây giờ nàng lại nói ra một câu kỳ lạ như vậy. Sau đó Tử Long nhìn thoáng qua thủy tinh cầu phủ vải đỏ trên bàn trong lòng thoải mái nhưng hắn thật sự đã thay đổi sao Nhẹ nhàng lắc đầu hắn nhìn đôi mắt u buồn của nàng nhàn nhạt cười nói Có thể người sẽ biến đổi lúc đó ngươi chẳng phải như thế sao Ngươi thật sự thay đổi trước đây ngươi chưa bao giờ cười cho dù cười cũng chỉ là có lệ mà thôi ta thực sự rất muốn biết trước khi ngươi đi phương bắc tuyết nguyên rốt cục đã xảy ra chuyện gì làm cho ngươi thay đổi. Lưu Ích Manh chậm rãi kéo mũ áo choàng xuống mái tóc đen nhánh thật dài lộ ra đôi mắt màu tím đầy ôn nhu nhìn Tử Long nói. Tử Long dựa ra lưng ghế bình tĩnh nói Ngươi còn chưa trả lời câu hỏi của ta. Lưu Ích Manh nhẹ cười nụ cười làm mật thất âm u trở nên ấm áp đích xác từ khi nhìn thấy đôi mắt thâm thúy của Tử Long trong lòng của nàng cũng chưa từng bình tĩnh qua luôn luôn lơ đãng nhớ tới cặp mắt u buồn kia trong một lần vô ý nắm bắt được tinh .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN