tailieunhanh - Như chim gãy cánh

Làm sao em đến được thiên đường Hạnh phúc từ bên kia màn sương Đã thuộc về kẻ khác Xin đừng nhìn em như thế Bởi trái tim em rạn vỡ mất rồi Hãy để em vá víu một mình thôi. Năm cũ đi qua Em lưu ước mơ vào tin nhắn Không biết gửi cho ai em gửi lại cho mình. Ngày về phố núi Giá như em trải được lòng mình Cho sương gió lạnh dần từng thớ thịt Không còn biết đau Không còn nhớ nữa Hoá đá tim mình khi nhắc đến tên anh Phố núi gập ghềnh Phố núi đầy. | Như chim gãy cánh Làm sao em đến được thiên đường Hạnh phúc từ bên kia màn sương Đã thuộc về kẻ khác Xin đừng nhìn em như thế Bởi trái tim em rạn vỡ mất rồi Hãy để em vá víu một mình thôi. Năm cũ đi qua Em lưu ước mơ vào tin nhắn Không biết gửi cho ai em gửi lại cho mình. Ngày về phố núi Giá như em trải được lòng mình Cho sương gió lạnh dần từng thớ thịt Không còn biết đau Không còn nhớ nữa Hoá đá tim mình khi nhắc đến tên anh Phố núi gập ghềnh Phố núi đầy sương Gửi dấu yêu em vào tận cùng xa khuất Bên là thác đổ Bên là núi cao Em như ngựa hoang lạc đàn Anh như ngôi nhà kín cửa Hoa Đỗ Quyên vẫn dịu dàng khoe sắc Mờ phai bóng dáng thị thành Hoàng hôn vụt đến rất nhanh Cuốn vào Thác Mơ một tình yêu chết Ngày em về phố núi Phủ nỗi buồn giăng kín những vần thơ. Tình yêu Ngày anh ghé đến thăm em Thời gian ngưng lại bên thềm thu bay Như người chợt tỉnh giấc say Em chiêm bao giữa ban ngày đợi anh Trời xanh và mắt em xanh Chỉ con đường vẫn lối quanh gập ghềnh Gần xa. thoáng chốc mong manh Mình em đi mãi chẳng thành. tình .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN