tailieunhanh - Ký ức người làm báo
Ngày đó tôi chập chững bước vào nghề báo với bao bỡ ngỡ, dù đó là nghề tôi luôn yêu thích, thần tượng khi còn nhỏ. Những năm ấy là những năm đầu đất nước mới giải phóng, cuộc sống còn nhiều vất vả với bộn bề lo toan. | Ký ức người làm báo Ngày đó tôi chập chững bước vào nghề báo với bao bỡ ngỡ dù đó là nghề tôi luôn yêu thích thần tượng khi còn nhỏ. Những năm ấy là những năm đầu đất nước mới giải phóng cuộc sống còn nhiều vất vả với bộn bề lo toan. Trở ngại đầu tiên là gia đình ba má tôi không muốn cho con mình theo nghề báo vì sợ chuyện đi lại cực khổ mà tôi lại là nữ rất ít khi xa gia đình nhiều ngày. Tôi năn nỉ ba má mình Cho con làm thử một thời gian xem sao . Ban Thư ký Tòa soạn và phóng viên thường xuyên trao đổi nghiệp vụ. Ảnh CHÍ THANH Và kể sao hết những nỗi vất vả của những ngày đầu mới tập tành làm báo mặc dù mỗi phóng viên mới vào nghề lúc ấy được từ 1 - 2 phóng viên đi trước có kinh nghiệm dìu dắt kìm cặp. Tôi còn nhớ để viết một bản tin được đăng chúng tôi phải sửa đi sửa lại nhiều lần mà lúc ấy chỉ viết bằng tay chứ nào đâu có máy vi tính như bây giờ. Tôi cũng không quên những chuyến đi công tác cơ sở dài ngày. Đầu tiên là đợt công tác thu mua lương thực gần nửa tháng ở địa bàn các xã vùng sâu vùng xa của huyện Phước Long tỉnh Bình Phước bây giờ . Khi ấy là tháng 12 ở vùng cao buổi sáng trời lạnh căm căm nhưng chúng tôi phải dậy thật sớm đi cùng một số ngành chức năng của tỉnh huyện xuống xã để thống kê các hộ sản xuất nông nghiệp của từng địa bàn. Có khi trở về tới văn phòng Huyện ủy thì trời đã tối mịt mọi người đã đi ngủ chị nuôi phải thức dậy bắc vội vàng cho chúng tôi nồi cơm độn khoai mì khô và ăn với muối trộn bột ngọt. Do đói và mệt dù thức ăn chỉ vỏn vẹn có vậy anh chị em chúng tôi vẫn ăn ngon lành hết nồi cơm. Rồi là những chuyến công tác về các huyện vùng cao khác như Lộc Ninh Bù Đăng Bình Long mà mỗi lần đi công tác phóng viên chúng tôi phải dậy từ 2 - 3 giờ sáng ra bến xe xếp hàng mua vé. Đường sá lúc ấy rất xấu đầy ổ gà ổ voi đi từ sáng sớm thường xế chiều mới đến nơi công tác và đầu tóc thì bám đầy đất đỏ. Có những lúc đi tác nghiệp vùng xa một mình đêm ngủ lại UBND một xã vùng cao chỉ là căn nhà tranh vách lá không có cửa trời tối đen như mực gió .
đang nạp các trang xem trước