tailieunhanh - Ebook Ngày mai của ngày mai: Phần 1

Ebook Ngày mai của ngày mai là một tập truyện ngắn gồm 54 mẩu truyện đầy hấp dẫn người đọc. Phần 1 của sách viết về những con người đơn thuần nhưng có những nét đẹp, có cách sống và cách hành xử “đẹp” làm con người ta phải nghĩ lại chính mình. Mời các bạn tham khảo! | Ngày Mai Của Những Ngày Mai. Tác giả Nguyễn Ngọc Tư Thể loại Tạp văn NXB Phụ Nữ 2009 Mục lục 1. Chân không 2. Thăm thẳm chốn về 3. Vài mùa đông lẻ 4. Bài hát nào cho Bạc 5. A Tép km ký sự 6. Bên sông 7. Buồn buồn nói chuyện. buồn chơi 8. Chi tiết 9. Còn gì khi vẫy chào nhau 10. Đất cháy 11. Ván cờ 12. Đường chân trời thì xa 13. Giữa bầy đàn 14. Hạt gửi mùa sau 15. Mẹ 16. Người mỏi chân chưa 17. Khúc ba mươi 18. Làm sông 19. Láng giềng một thuở 20. Mẹ giàu mẹ nghèo 21. Ngày mai của những ngày mai 22. Nhớ bèo mây 23. Của người của mình 24. Người giàu 25. Những cây gòn lạc 26. Ngồi buồn nhớ ngoại ta xưa 27. Tiền bối thầy và bạn 28. Ở trọ 29. Về một từ hay dùng trong năm 30. Vườn cũ 31. Đãi bạn 32. Xin lỗi lục bình 33. Nước chảy về đâu 34. Mờ mờ nhân ảnh 35. Xe đêm Chân Không C ứ như là bạn sắp vướng vào chuyện động trời nào đó khi cứ nằng nặc hỏi tôi T làm sao vượt qua những tháng ngày khó khăn của cái gọi là sự cố tháng Tư hay còn có cái tên khác là sự cố cánh đồng . Tôi nói ờ ờ để coi để coi và suy nghĩ rất lâu. Trong bụng tự dưng quạu khi bạn mình hỏi về một việc đã cũ đã xa đã khép. Và đã tạnh nguội rồi. Kẹt quá buộc phải nhớ về nó tôi có cảm giác đang đứng ngó nghiêng trầm trồ tai nạn vết thương một ai đó. Cảm giác như xem một đoạn phim rời. Rất hài hước. Trong phim có một đứa con gái tung tăng nhảy chân sáo trên con đường nhiều hoa cỏ hai bên đường đâu đó người ta bày những nỗi đau niềm vui . Con nhỏ thong thả đi qua dáng nó lớn tồng ngồng nhưng tâm hồn chưa kịp lớn theo chẳng chịu đằm thắm dịu dàng gì cả. Và hơi hoang dã đầu trần dang nắng chân chẳng mang giày dép ngộ cái là nó có vẻ chẳng ý thức được điều đó nó tự tin và hồn nhiên bước đi nhẹ nhõm và dứt khoát như thể nó không biết mình đang chân trần. Nhởn nhơ được một đoạn đường thì nó vấp cái rễ cây té nhào. Nó nhăn mặt rõ ràng là đau. Móng chân bị xước một mảng máu ứa ra. Người đi đường xúm lại. Họ tranh cãi xem vết thương kia là tại vì cái rễ cây hay tại con bé không chịu mang giày như người .

TÀI LIỆU LIÊN QUAN
TỪ KHÓA LIÊN QUAN