tailieunhanh - ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 2 CHƯƠNG 1

ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 2 : KHÔNG GIAN CHI THÀNH CHƯƠNG 1 : THÔNG ĐẠO TẬN CÙNG Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Tử Long đang suy nghĩ con đường phía trước, bị nàng hỏi đột nhiên giật mình, đây hình như là lần đầu tiên Ngả Tuyết trực tiếp hỏi tên hắn: “ Ân?.A, hoàn hảo, ta không sao.” “ Nga!” Trên mặt Ngả Tuyết hiện ra một loại thần sắc dị dạng, vị nam tử này vì sao lại thần bí như thế, . | ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả Ân Nặc Trần Hiêu QUYỂN 2 KHÔNG GIAN CHI THÀNH CHƯƠNG 1 THÔNG ĐẠO TẬN CÙNG Người dịch Cô Long Nguồn Kiếm Giới Tử Long đang suy nghĩ con đường phía trước bị nàng hỏi đột nhiên giật mình đây hình như là lần đầu tiên Ngả Tuyết trực tiếp hỏi tên hắn Ân .A hoàn hảo ta không sao. Nga Trên mặt Ngả Tuyết hiện ra một loại thần sắc dị dạng vị nam tử này vì sao lại thần bí như thế vũ kỹ thấp kém lại được Hoa Nạp Đức tin tưởng như vậy ở tình huống lạnh giá lại không cần dùng Hỏa tinh hoa linh tố thạch cũng không hề cảm giác có gì không khỏe chẳng lẽ hắn thâm tàng bất lộ Hay là hắn có địa phương đặc thù gì ý nghĩ như vậy làm cho Ngả Tuyết càng ngày càng mê hoặc càng ngày càng hiếu kỳ về Tử Long. Chúng ta đi thôi Tất cả nhất định phải cẩn thận Tử Long không chú ý tới thần tình của Ngả Tuyết chỉ nhắc nhở hai người một câu lại dẫn đầu đi vào thông đạo không nhìn thấy cuối không biết có gì đang chờ đợi bọn họ. Hoa Nạp Đức và Ngả Tuyết cũng không nói gì chỉ theo Tử Long đi về phía trước. Bên trong thông đạo này không khắc hình vẽ như bên ngoài nhìn toàn bộ trống trải không có vật gì trang trí đi tới không phát hiện ra có gì biến hóa điều này làm cho Tử Long bọn họ không biết đi đã bao lâu nhưng lại cảm giác như vẫn đứng một chỗ phía trước vẫn là một mảnh bông tuyết trắng xóa mà quay đầu nhìn lại cửa vào đã biến mất trong tầm nhìn nhìn tới nhìn lui vẫn là một mảnh bông tuyết trắng xóa. Địa phương thật quỷ quái nơi nơi đều như nhau nếu như là ta nhất định đã sớm điên rồi. Hành trình đơn điệu mà khô khan làm Hoa Nạp Đức bực tức. Đúng vậy ở đây làm ta cảm giác có một loại cô độc tịch mịch. Nếu như một người ở thời gian dài sinh tồn trong hoàn cảnh này ta nghĩ ta cũng sẽ tinh thần thất thường. Ngả Tuyết cũng đồng ý lời Hoa Nạp Đức mở miệng nói. A Đức chúng ta đi con đường này đúng không Tử Long cũng có loại cảm giác này hắn biết nếu bọn họ không nói gì để phân tán lực chú ý theo thời gian trôi qua tinh thần sẽ càng ngày càng khẩn trương đến cuối cùng sẽ bị thất .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN