tailieunhanh - Tưởng tượng và viết một đoạn văn về cuộc sống tương lai của hai bố con An-đrây Xô-cô-lốp trong tác phẩm "Số phận con người" của Sô-lô-khốp

Trong giấc ngủ, đôi khi Xô-cô-lốp vẫn bị những cơn ác mộng hành hạ. Anh thấy vợ và những đứa con thân yêu của mình đang tươi cười vẫy gọi, anh sung sướng lao về phía họ. Đột nhiên, một tiếng nổ rung trời vang lên. Anh sững sờ. Trước mặt anh, thần thể những người yêu thương yêu nhất đã tan ra từng mảnh. Đến đây, anh hốt hoảng dựng phắt mình dậy, mồ hôi vã ra và hơi thở hổn hển như người bị ngạt thở. "Bố! Bố làm sao vậy? Con thấy bố la hét và vung chân tay mãi thôi. Con lay bố gọi bố mấy lần mà bố không chịu dậy!". Nghe tiếng bé Va-ni-a, cái âm thanh nũng nịu, trong trẻo và ngây thơ khiến lòng anh dịu lại. Không thấy bố đáp lời, Va-ni-a lo lắng đặt tay lên người bố: "Có phải bố mơ thấy những con gà tây không? Chúng đuổi bố à?". | Tưởng tượng và viết một đoạn văn về cuộc sống tương lai của hai bố con An-đrây Xô-cô-lốp trong tác phẩm "Số phận con người" của Sô-lô-khốp Đề bài: Tưởng tượng và viết một đoạn văn về cuộc sống tương lai của hai bố con An­đrây Xô­cô­lốp trong tác phẩm Số phận con người của Sô­lô­khốp Bài làm Trong giấc ngủ, đôi khi Xô­cô­lốp vẫn bị những cơn ác mộng hành hạ. Anh thấy vợ và những đứa con thân yêu của mình đang tươi cười vẫy gọi, anh sung sướng lao về phía họ. Đột nhiên, một tiếng nổ rung trời vang lên. Anh sững sờ. Trước mặt anh, thần thể những người yêu thương yêu nhất đã tan ra từng mảnh. Đến đây, anh hốt hoảng dựng phắt mình dậy, mồ hôi vã ra và hơi thở hổn hển như người bị ngạt thở. "Bố! Bố làm sao vậy? Con thấy bố la hét và vung chân tay mãi thôi. Con lay bố gọi bố mấy lần mà bố không chịu dậy!". Nghe tiếng bé Va­ni­a, cái âm thanh nũng nịu, trong trẻo và ngây thơ khiến lòng anh dịu lại. Không thấy bố đáp lời, Va­ni­a lo lắng đặt tay lên người bố: "Có phải bố mơ thấy những con gà tây không? Chúng đuổi bố à?". Xô­cô­lốp bất giác mỉm cười và gật đầu. Va­ni­a lỏn lẻn cười dang đôi tay tí xíu ôm lấy thân hình to lớn của Xô­cô­lốp: "Thế từ giờ khi đi ngủ con cứ ôm bố thế này nhé! Con sẽ bảo vệ bố, con cũng không đạp chân vào mặt bố đâu, bố đừng lo!". Và thế là hai bố con ôm nhau nằm ngủ. Cái thân hình bé nhỏ, non nớt của Va­ni­a như một mảnh lụa êm ái, ấm áp phủ lên vết thủng đen đúa, đáng sợ tưởng không gì may vá lại được trên trái tim Xô­cô­lốp. Có Va­ni­a như thế, hàng đêm, mộng mị dần tan biến, Xô­cô­lốp nghĩ đến việc kể những câu chuyện cổ tích ru con ­ và cũng là ru mình ngủ. Những truyện cổ dân gian Nga thuần hậu, những câu chuyện cổ tích của Pus­kin, truyện cổ tích An­đéc­xen anh kể ra mà chính anh cũng thấy thích thú, như được biết đến lần đầu. Dĩ nhiên, Xô­cô­lốp làm sao nhớ .

crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.