tailieunhanh - Ebook Trà hoa nữ: Phần 2 - NXB Văn học
Nối tiếp phần 1, phần 2 ebook "Trà hoa nữ" do NXB Văn học ấn hành, câu chuyện bắt đầu từ "Đã gần một giờ rồi, Jôdép và tôi đang sửa soạn cho mọi việc cho chuyến đi thì có người gọi chuông dữ dội trước cửa." chi tiết nội dung tài liệu. | Alexandre Dumas Trà Hoa Nữ Chương 15 Đã gần một giờ rồi, Jôdép và tôi đang sửa soạn cho mọi việc cho chuyến đi thì có người gọi chuông dữ dội trước cửa. - Có mở cửa không? – Jôdép hỏi tôi. - Cứ mở cửa đi – tôi bảo, và tự hỏi không biết ai giờ này còn đến nhà tôi. Tôi không dám tin đó là Macgơrit. - Thưa ông – Jôdép vừa vào vừa nói – có hai người đàn bà. - Chúng tôi đây, Acmân - một giọng nói vang lên và tôi hiểu ngay đó là tiếng Pruđăng. Tôi bước ra khỏi phòng. Pruđăng đang đứng nhìn những đồ vật trong phòng khách. Macgơrit ngồi trên ghế dài trầm tư. Tôi bước vào, đi đến bên nàng. Tôi quỳ xuống. Tôi cầm lấy hai bàn tay nàng và rất xúc động: “Tha lỗi cho anh!”. Nàng ôm hôn lên trán tôi, nói: - Thế là đã ba lần em tha lỗi cho anh. - Anh đang chuẩn bị sáng mai đi. - Thế thì cuộc viếng thăm của em có thể thay đổi quyết định của anh chăng? Em đến đây không phải để ngăn cản không cho anh rời Paris. Em đến đây, bởi vì suốt ngày em không có thì giờ trả lời anh. Và em không muốn để anh nghĩ rằng em đã giận anh. Chị Pruđăng không muốn em đến. Có thể em sẽ phá rối anh. - Em phá rối anh ư, Macgơrit? Bằng cách nào? - Ôi trời! Anh có thế có một người đàn bà trong nhà – Pruđăng đáp- nếu hai người khác đến nữa thì chắc làm phiền. Trong lúc Pruđăng nhận xét như thế, Macgơrit nhìn tôi một cách chăm chú. - Chị Pruđăng thân mến – tôi đáp - chị không hiểu chị vừa nói gì sao? - Căn phòng này trông xinh lắm – Pruđăng nói - Thế người ta có thể xem phòng ngủ được không? - Được chứ! Pruđăng đi vào phòng ngủ của tôi. Không phải để thăm phòng, nhưng để xoá bỏ cái dại dột chị vừa nói ra. Và để chúng tôi lại một mình, tôi và Macgơrit. - Tại sao em lại đem Pruđăng đến đây? - tôi hỏi. - Bởi vì chị ta cùng đi xem hát với em, và để lúc ra về có người đi với em. - Chẳng phải đã có anh rồi đó sao? - Vâng, nhưng em không muốn quấy rầy anh, hơn nữa em tin chắc khi đưa đến cửa nhà em, anh sẽ xin lên nhà. Và vì em không thể chấp nhận điều đó được, em không muốn anh sẽ bỏ đi với cái quyền được bắt lỗi
đang nạp các trang xem trước