tailieunhanh - Ebook Bỉ vỏ: Phần 2 - NXB Hội nhà văn
Tiếp nối phần 1, phần 2 ebook "Bỉ vỏ" của Nguyên Hồng do NXB Hội nhà văn ấn hành, câu chuyện bắt đầu từ "Thế nào, chú Tư-lập-lơ, lão hàng lợn ấy mất tiền với chú chứ? - Thôi em van chị, chị cứ trêu em mãi! - Ơ kìa! Tôi đâu dám trêu chú, và này chú cho tôi tiêu chung với nào?." chi tiết nội dung tài liệu. | Chương 13 Thế nào, chú Tư-lập-lơ, lão hàng lợn ấy mất tiền với chú chứ? - Thôi em van chị, chị cứ trêu em mãi! - Ơ kìa! Tôi đâu dám trêu chú, và này chú cho tôi tiêu chung với nào? Tư-lập-lơ đưa mắt trách Tám Bính, vừa bảo Năm Sài Gòn: - Chị ấy bây giờ ghê gớm lắm anh ạ, chẳng kém anh tý nào. Chưa bao giờ tôi thấy một “bỉ vỏ” nào “sừng kền”(2) như thế. Tư uống nốt chén chè nói tiếp: - Tôi nghĩ vừa bực vừa phục chị ấy. Anh tính lão _ 1. Đi đọ: đi đày. Thường tòa án hay kết án đi đày không thời hạn những kẻ cắp nhiều lần can án. 2. Sừng kền: cái sừng bằng kền hàng lợn buông tay nhận mười lăm đồng ở hàng thịt ra, chỉ sểnh mắt tôi độ một phút đồng hồ đã tru tréo ầm lên mất tiền rồi. Tôi đi lùng khắp chợ, tra xem đứa nào “hiếc” thì “tiểu yêu” đều bảo chị. Gớm quá! Hóa ra lúc chị ấy chuyện hươu chuyện vượn với lão đó trong hàng nước là lúc chị đưa “so khọm”(1) vào “xiếc”. Bính cười to: - Im đi, chính chú lấy mà còn cứ vờ Tư bực nhưng vẫn phải cười: - Thôi em lạy chị rồi, biết chị lắm rồi! Tư mải cãi quên cả hút thuốc phiện. Năm giục hắn: - Nhà tôi nó trêu chú đấy, chú đừng cãi cho mỏi miệng. “Trô”(2) mau đi còn sang Hạ Lý “quấy” chứ. Bính phát mạnh vào lưng Năm, nũng nịu nói: - Có thì chết với tôi! Năm hất hàm: - Tôi cứ đi thì mình làm gì tôi nào? Tám Bính dỗi, bảo Tư-lập-lơ: - Đấy, chú cứ rủ nhà tôi đi, tôi máy “cớm” bắt chú cho mà xem. - Càng hay chị ạ, dạo này tôi “đét” quá, được vào tù ngồi ăn không phải lo còn gì sướng bằng. - Chú thách chứ? - Thách đấy. Tư-lập-lơ chực nói nữa, Ba Bay đã dí đầu dọc tẩu vào miệng, Tư vội đón lấy, so hẳn vai lên kéo một hơi thật dài. _ 1. So khọm: thằng già 2. Trô: hút. Điếu thuốc cháy sèo sèo trên chiếc chụp đèn thủy tinh ám khói vang lên những tiếng vo vo đều đều như tiếng sáo diều, rải trong cái không khí tờ mờ một hương thơm phảng phất, cái hương thơm đầy những đê mê mà kẻ nghiện muốn lúc nào cũng âm ỷ trong phủ tạng, trong tâm hồn. Những cặp mắt sắc của Năm Sài Gòn, Tư-lập-lơ và
đang nạp các trang xem trước