tailieunhanh - Ebook Bảy ngày trong Đồng Tháp Mười- Phần 2

Ebook "Bảy ngày trong Đồng tháp mười" là cuốn du ký viết về chính lòng đất thân yêu của Việt Nam: Đồng Tháp, là một tác phẩm có giá trị, gợi tình yêu quê hương đất nước trong lòng người đọc. Nối tiếp phần 1, nội dung phần 2 của ebook trình bày nội dung từ chương 7 đến chương 10 của tác phẩm. | Ngồi xe trâu. Một trại ruộng trơ vơ giữa đồng. Phèn – Các cách trị phèn. Giồng Bưng Khương. Cá linh. Đốt đồng: rắn, rùa. Sen! Sen! Uống rượu dưới trăng. Lúa mạ - Lúa sạ. Một mình một bóng. Mờ mờ sáng, chúng tôi thức dậy thì hai người phu (tôi nhờ thầy hương quản[66] ở Gãy kiếm hộ) đã ngồi đợi chúng tôi ở trên bờ. Họ trên ba mươi tuổi, vạm vở, đội nón lá, bận quần áo đen, lưng đeo nóp, trong có một gói dựng vài lít gạo và vài con khô (con mắm). Họ chia nhau xách một thùng đồ của sở và một đựng mùng, mền, thức ăn của chúng tôi. Họ đã mướn một chiếc xe trâu, mang đồ đặt trong xe. Uống xong một li sữa, chúng tôi khởi hành. Trước mặt chúng tôi, phương Đông ửng hồng sau bức mành thưa so đũa[67]. Trên một cây gòn, cành đâm ngang từng lớp như cây bàng, vài con chim cất tiếng hót. Người đánh xe vút roi ra hiệu cho trâu kéo. Anh Bình bảo tôi: - Ở thế kỉ xe hỏa, xe ô tô mà được dùng phương tiện giao thông cổ lỗ này, cũng thú chứ. Chúng ta có vẻ một bọn dân Mĩ đi tìm những đất mới ở miền Cực Tây của họ quá. Nhưng sao hôm qua anh bảo tôi phải lội đồng mà hôm nay lại dùng xe? - Tôi sợ dân Hà Nội không quen chịu cực nên mướn chiếc xe này đi cho đỡ một khúc khoảng năm, sáu cây số, còn bốn mươi cây số nữa thì không có lấy một con đường mòn, anh sẽ tha hồ mà lội. - Chu đáo quá nhỉ. Song ngồi cái xe lọc cọc lắc lư này độ một giờ thì chắc xương sườn chắc gãy hết, gan ruột cũng lộn ngược cả. Cho tôi đi bộ có lẽ hơn. - Rán chịu đi. Một chút nữa, đường sẽ bằng phẳng. Và có ngồi xe này mới thấy được tài Nguyễn Du trong câu: Vó câu khấp khểnh, bánh xe gập ghềnh. - Làm gì có vó câu? Vó trâu chứ! Và tài của Vũ Hoàng Chương trong câu này nữa: Đá gập gềnh nghênh đôi bánh gỗ. Từ Gãy chúng tôi tiến về phía Tây. Một vài chỗ cánh đồng đã được khai phá, có chân rạ, nhưng bàng, lát vẫn làm chúa tể. Dưới làn gió mai, tấm thảm lát gợn sóng, chỉ tiếc màu xanh thẩm quá, không dịu mắt chút nào. * * * Khoảng bảy giờ chúng tôi tới một trại ruộng bằng ván lợp lá. Con đường gạo[68] tới đó là hết. Chúng tôi

crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.