tailieunhanh - Sài Gòn, Anh & Em Là Một
Em là một đứa con gái học lớp 11. Còn anh là thằng con trai học lớp 12. Tất nhiên, em và anh học chung trường. Em rất hay thấy anh ở sân trường. Anh trong mắt mọi người là một người dễ thương, hay quan tâm đến nguời khác. Còn trong mắt em, anh là đứa con trai tinh nghịch và lắm chiêu. | Sài Gòn Anh Em Là Một Hà Nội - Mùa Thu Cuôi s 0 0 0 0 0 0 0 0 0 0 0 0 0 Ỏ . ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ftL ftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftftft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft S JSt ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft ft s -ft ft ft ft ft ft ft ft ft S JSt ft ft T T T T T ft ft ft ft ft ft Em là em. Sài Gòn là Sài Gòn. Và anh là anh. vẫn như thế vì chúng ta chẳng hề quen biết dẫu đôi lần gặp mặt. Thế mà bây giờ Sài Gòn - Anh và Em là một . Em là một đứa con gái học lớp 11. Còn anh là thằng con trai học lớp 12. Tất nhiên em và anh học chung trường. Em rất hay thấy anh ở sân trường. Anh trong mắt mọi người là một người dễ thương hay quan tâm đến nguời khác. Còn trong mắt em anh là đứa con trai tinh nghịch và lắm chiêu. Hẳn là phải có nguyên nhân thì em mới nhận xét về anh như thế. 1 năm trước. Em là học sinh lớp 10 mới vào trường. Ngôi trường em học là một trường giỏi và nổi tiếng. Trường rất rộng và có 1 thư viện ở tầng 4. Em rất hay lên đó để tìm tài liệu học tập. Hồi đó em hay thấy anh lắm Ấn tượng về anh là một người hay đọc những cuốn sách dày cộm tuy anh chẳng có vẻ gì là tri thức hay mọt sách. Anh cũng chẳng mang mắt kính nên em lại càng không hiểu nổi tại sao anh lại hay đọc những loại sách ấy. Anh hay đeo tai nghe và nghe nhạc cùng một lúc. Lần nào cũng vậy Anh ngồi ở cái bàn gần cửa sổ em thì ngồi đối diện anh. Bởi vì ngày hôm đó thư viện rất đông đó là chỗ ngồi cuối cùng dành cho em. Em chẳng còn cách nào khác ngoài việc ngồi đấy. Và từ lúc đó chỗ ngồi cạnh cửa sổ đối diện anh - trở thành chỗ ngồi quen thuộc của em. Em cũng chẳng mong anh chú ý em. Vì đơn giản là em cũng chẳng chú ý gì đến anh. Một lần nọ em muốn lấy cuốn sách ở trên cao
đang nạp các trang xem trước