tailieunhanh - Những Lá Thư Từ Ban Công

Cho đến một ngày, tôi thấy ở góc ban công một cái may nghe nhạc và một mảnh giấy nhỏ. Điều kì lạ là bên ngoài tờ giấy viết tên tôi. | f f f f f f f f f f f éỉf éỉf éỉf éỉf ể Những Lá Thư Từ Ban Công f ỵ f ỵ f ỵ f ỵ f ỵ V k k k k k kK Cho đến một ngày tôi thấy ở góc ban công một cái may nghe nhạc và một mảnh giấy nhỏ. Điều kì lạ là bên ngoài tờ giấy viết tên tôi. Vị trí đặc biệt Với đôi mắt to đẹp theo lời cô giáo tôi và quan trọng là không bị cận tôi được xếp ngồi cuối lớp đầu bàn cuối. Một vị trí chiến lược mà học sinh nào cũng mơ ước tha hồ làm việc riêng kiểm tra mà lỡ quên tí thì quay cóp cũng okie. Chỗ đó càng đắt giá hơn là niềm mơ ước của phe áo dài lớp tôi và cả những lớp bên cạnh bởi bàn đối diện dãy bên là chỗ của Quân. Phạm Minh Quân - cái tên luôn được xướng lên cùng những tràng pháo tay rầm rộ mỗi lần trường khen thưởng học sinh tiêu biểu. Đã học giỏi lại còn đẹp trai. Đã thế lại là đội trưởng đội bóng rổ. Mà bóng rổ thì cô nàng nào chả mê dù chẳng biết tí gì. Chính vì thế mà tôi treo cái biển to đùng cho thuê chỗ ngồi cạnh mỹ nam . Những tiết học với thầy cô dễ tính tôi thu được ối chiến lợi phẩm từ phi vụ này toàn kẹo bánh với trà sữa. Kế hoạch kinh doanh bị dập tắt bởi chủ nhân bàn đối diện. - Bà mà không thôi là tôi méc cô chủ nhiệm đấy - Quân quay sang đe dọa. - Ông cứ thử mách xem - tôi vênh mặt thách thức. Sự cố. Buổi sáng tôi thức dậy bởi những vạt nắng chiếu vào phòng với cái đầu đau váng vất. Buổi sáng trời đẹp nắng nhẹ gió nhẹ. Mọi thứ đều nhẹ nhàng tinh khôi trừ cái đầu nặng trịch u uất của tôi. Chả hợp lòng người tí nào. Tôi chỉ nghĩ được thế bởi trong đầu tôi bây giờ là mớ bòng bong. Suốt đêm qua tôi nghĩ về chuyện của bố mẹ. Từ những rạn nứt nho nhỏ đến những mâu thuẫn lớn hơn làm nên bầu không khí tích điện trong nhà. Và nó đã phát nổ vào hôm qua bố mẹ quyết định li hôn. Tôi là người biết cuối cùng. Ngồi lặng đi nghe bố mẹ giải thích hai chị em tôi có cùng một biểu cảm đó là thẫn thờ. Bà chị dù đã biết trước vài ngày vẫn bị sốc nhẹ vì nhanh quá. Còn tôi tất nhiên là sốc toàn tập. Có khác gì sét đánh ngang tai đâu. Thôi không nghĩ nữa Tôi sửa soạn rồi lao ra bến xe .