tailieunhanh - Khung Cửa Sổ Lá Rơi

Vừa bước xuống xe bus, cơn mưa rào ập tới, cô vội chạy nhanh qua sân trường đến cuối hành lang lớp học. Bối rối phủ đi những hạt mưa vương trên tóc, cô đưa mắt nhìn cơn mưa nặng hạt. Đối với cô, những cơn mưa luôn là một sự đồng cảm lớn, chúng là sự kết hợp hoàn hảo của vẻ đẹp và nỗi buồn thương. | ừừứừứừừứứứứứứứứứứứừừứứừừừứứứừứứứứứứứứứứứứứứứứứ Khung Cửa Sổ Lá Rơi ừừứừứừừứứứứứứứứứứứừừứứừừừứứứừứứứứứứứứứứứứứứứứứ Tình đơn phương chỉ trở nên bi ai khi người ta không có dũng khí đối mặt và tự cảm thấy bản thân mình đáng thương. Vừa bước xuống xe bus cơn mưa rào ập tới cô vội chạy nhanh qua sân trường đến cuối hành lang lớp học. Bối rối phủ đi những hạt mưa vương trên tóc cô đưa mắt nhìn cơn mưa nặng hạt. Đối với cô những cơn mưa luôn là một sự đồng cảm lớn chúng là sự kết hợp hoàn hảo của vẻ đẹp và nỗi buồn thương. Sân trường chưa bao giờ vắng lặng như vậy dãy nhà hiệu bộ khu vực bảng tin những hàng cây đại thụ tất cả đều dần nhạt nhòa trong tiếng mưa rơi. Còn cô không cần phải có những ngày mưa mới thấy mình trở nên mờ nhạt bản thân cô đã sớm quen với việc lặng lẽ sống lặng lẽ ước mơ lặng lẽ cười. Bầu trời bỗng nhiên rực rỡ bởi chiếc ô cầu vồng người ấy đưa ô che những giọt nước đang vội vàng rớt xuống tóc cô. Nụ cười ấm áp của anh đã kéo cô ra khỏi thế giới của mình để rồi cô bối rối nhìn quanh nhằm chắc rằng nụ cười ấy anh dành cho cô một người hoàn toàn xa lạ. Cơn mưa vẫn hối hả trên từng tán lá anh cẩn thận rút khăn tay đưa cho cô rồi chạy thẳng vào màn mưa nơi sân trường. Lần đầu tiên những ngày mưa trong cô đã bớt nặng hạt trái tim cô giờ có năng. Một năm kể từ ngày ấy dù năng hay mưa dù sân trường náo động tiếng cười đùa hay chỉ xào xạc lá khô dù xung quanh cô vô vàn người ngang dọc ánh măt cô vẫn chỉ mải kiếm tìm hình bóng người ấy. Tự biết bản thân ngốc nghếch nhưng vẫn không thể dừng lại tìm kiếm anh đã trở thành thói quen trong thế giới vốn chỉ mình cô sống. Vậy mà sự mong chờ đó lại chưa bao giờ có kết quả bất kể trong hàng tỉ người ở thế giới ngoài kia hay trong vài nghìn học sinh của trường chưa lần nào cô gặp lại anh dù chỉ thoáng qua. Cô gái ấy chưa bao giờ tự tin về bản thân mình bề ngoài xấu xí khiến cô chưa từng cảm nhận được tình yêu thương và sự ưu ái của những người xung quanh. Nỗi buồn và sự tổn thương quá nhiều làm cô chẳng còn sức lực để