tailieunhanh - Núi Bài Thơ

Núi Bài Thơ là ngọn núi đá vôi cao 201m nằm ở trung tâm TP Hạ Long, tỉnh Quảng Ninh, một trong những núi cao nhất vùng biển Cửa Lục. Ba mặt của núi giáp với khu dân cư, phía Tây và phía Nam nằm sát với vịnh Hạ Long. | Núi Bài Thơ Núi Bài Thơ là ngọn núi đá vôi cao 201m nằm ở trung tâm TP Hạ Long tỉnh Quảng Ninh một trong những núi cao nhất vùng biển Cửa Lục. Ba mặt của núi giáp với khu dân cư phía Tây và phía Nam nằm sát với vịnh Hạ Long. Núi bài thơ Núi Bài Thơ nổi tiếng về cảnh quan thiên nhiên văn hóa và giá trị lịch sử. Núi Bài Thơ trước đây có tên là Truyền Đăng hay còn gọi là Rọi Đèn. Xuất xứ của tên gọi này do trước đây ngọn núi là điểm tiền tiêu thông báo những thông tin quan trọng về an ninh quốc phòng. Những người lính trạm gác trên núi khi có báo động thì đốt lửa báo tin và vào buổi đêm thắp các ngọn đèn như một ngọn hải đăng báo hiệu. Nhưng núi Bài Thơ được biết đến nhiều nhất là do những bài thơ được khắc trên vách núi. Trên núi còn lưu dấu tích một số bài thơ chữ Hán và chữ quốc ngữ. Bài thơ đầu tiên và nổi tiếng nhất là tác phẩm của vua Lê Thánh Tông chủ soái của tao đàn Thập nhị bát tú. Mùa xuân tháng hai năm Quang Thuận tứ 9 1468 vua Lê Thánh Tông đem quân đi duyệt trên sông Bạch Đằng và tuần du ở vùng An Bang nhân dịp này vua đã qua khu vực núi Truyền Đăng. Trước cảnh biển xanh núi cao một vùng thiên nhiên tươi đẹp nhà vua làm một bài thơ và cho người khắc vào núi. Bút tích của nhà vua bao gồm một văn bản thơ với 56 chữ Hán - một bài thơ thất ngôn bát cú cùng với lời đề tựa. Từ đó trở đi núi mang tên núi Đề Thơ và sau đó là núi Bài Thơ. Bài thơ của vua Lê Thánh Tông được khắc trong một khung vuông cạnh dài 150cm cách chân núi 6m ở sườn núi phía nam. Bài thơ của vua Lê Thánh Tông như sau. Nhận nước trăm sông sóng cuộn đầy Núi bày cờ thế biếc liền mây Xưa theo kẻ khác luôn bền chí Giờ đã tung hoành một chớp tay Đế Chủ điệp trùng quân hổ mạnh Hải Đông đã tắt khói lang bay Trời Nam muôn thuở non sông vững Yen vũ tu văn dựng Nước này. Núi bài thơ Sau vua Thánh Tông có nhiều tao nhân mặc khách qua lại và đề thơ vào núi. Một bài thơ của An Đô Vương Trịnh Cương viết năm 1729 họa lại bài thơ của vua Lê Thánh Tông nhân một chuyến tuần du vùng Đông Bắc. Tuần phủ Quảng Yên