tailieunhanh - Ai nhắc cho em nhớ, em còn được yêu?
Đôi khi, chính kết thúc lại là mở đầu. Những gì chúng ta không ngờ nhất, sẽ chọn đúng vào thời điểm tuyệt vời, để tìm đến với chúng ta. | ừừứừứừừứứứứứứứứứứứừừứứừừừứứứừứứứứứứứứứứứứứứứứứ Ai nhăc cho em nhớ em còn được yêu ừừứừứừừứứứứứứứứứứứừừứứừừừứứứừứứứứứứứứứứứứứứứứứ Đôi khi chính kết thúc lại là mở đầu. Những gì chúng ta không ngờ nhất sẽ chọn đúng vào thời điểm tuyệt vời để tìm đến với chúng ta. Tôi còn nhớ rất rất lâu về sau này tôi gặp lại những người đã từng xuất hiện trong cuộc sống của tôi trước kia nhưng tất cả những gì đã qua đã không đủ làm cho tôi phải bận tâm thêm nữa. Bởi vì kể cả có là một ký ức tồi tệ hay đau lòng chỉ cần qua thời gian sẽ vĩnh viễn không thể quay trở lại. Chỉ khi bạn đủ tự tin để nhắc về nó không một chút xấu hổ bạn mới có thể trân trọng hơn những gì đang có ở hiện tại. Tôi có quyền ngẩng cao đầu về tất cả những gì mình làm được. Tôi có quyền sống thật tốt và có quyền lãng quên những ký ức đau lòng. Mùa hè năm đó chúng tôi chỉ là những đứa trẻ những đứa trẻ sớm cho rằng mình đã lớn để rồi tự cho mình cái quyền trừng phạt người khác. Mùa hè năm đó chúng tôi chỉ là những đứa trẻ nhưng đã sớm gây tổn thương cho nhau đã sớm gieo vào nhau những vết thương dù là vô tình hay cố ý. Mùa hè năm đó chúng tôi từ những đứa trẻ đã bắt đầu trưởng thành sau những giọt nước mắt và sau những mảng tối trong tim là những vết cắt không liền sẹo. Khi người ta bị vứt bỏ trong một góc nhỏ của thế giới người ta dễ dàng nếm trải cảm giác cô độc tận cùng. Bởi vì cô độc nên sẽ rất nhanh cảm động nếu có ai đó muốn lại gần. Tôi khi ấy chỉ là một đứa con gái vì bị cô lập nên đã sinh thiện cảm với một người duy nhất tiến đến gần .
đang nạp các trang xem trước