Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Truyện ngắn Hết Một Mùa Đông
Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Sáng hôm sau tỉnh dậy thật sớm, lò lửa tắt không còn một đóm nhưng tôi chẳng thấy lạnh. Tịnh đã biến đâu rồi, tôi nhìn quanh tìm kiếm. TIếng cửa động, Tịnh bưng mâm đi vào đặt lên giường. | Hết Một Mùa Đông Quỳnh Dao Hết Một Mùa Đông Tác giả Quỳnh Dao Thể loại Truỵện Ngắn Website http motsach.info Date 22-October-2012 Sáng hôm sau tỉnh dậy thật sớm lò lửa tắt không còn một đóm nhung tôi chẳng thấy lạnh. Tịnh đã biế đâu rồi tôi nhìn quanh tìm kiếm. TIế ng cửa động Tịnh bung mâm đi vào đặt lên giuờng. Tôi vội ngồi dậy Tịnh đua cho tôi một cái ly nhỏ chân cao đựng đầy ruợu nho - Uống đi em mong em vui nhiềụ Tôi hớp môt hớp rồi cuời - Em cũng chúc anh thế . Tịnh nâng ly uống cạn - Mong ông trời không ghét chúng mình. - Anh đừng lọ Ông trời nhiều việc lắm không ở không mà nhớ chúng mình đâụ Hon nữa em bé xíu thế này trời làm gì thấy đuợc. Tịnh nhìn tôi cuời đặt ly xuống đứng dậy mở máy hát. Điểm tâm xong chúng tôi dắt nhau đi dạo biển. Bờ biển gồm bãi cát và ghềnh đá. Tôi ấn dấu chân trên cát để luu vế t rồi kéo Tịnh trèo lên tảng đá cao đứng hóng gió. Tâm hồn tôi trở nên nhẹ nhõm phiêu dụ Gió cứ đùa với tóc tôi làm Tịnh phải nhọc công vuốt lạị Mặt biển sáng nay lặng còn hon nuớc trong hồ. Sự ồn ào của ban đêm không còn chút dấu vế t. Tôi có cảm giác lòng tôi rộng nhu biển trời đang rộng. Tịnh hỏi - Vui không em Tôi nhắm mắt rồi mở rạ Biển không bờ. Rộng làm sao ấy Tôi nhìn biển. Tịnh nhìn tôị Chỉ tay xuống bãi cát truớc mặt tôi nói - Anh xem kìa một con chim biển. Cách chỗ chúng tôi không xa mấy một con chim biển lẻ bạn đang đứng cổ ngẩng cao nhu mong chờ aị Tôi liền hỏi Tịnh - Nó đang chờ nguời yêu phải không anh Tịnh nhìn chim mà không đáp. Tôi đẩy Tịnh một cái Trang 1 8 http motsach.info Hết Một Mùa Đông Quỳnh Dao - Anh nghĩ gì vậỷ Thấy con chim đó chưả Tịnh gục gặc đầu khẽ đọc bài thơ Hoàng Cáo chim bay rợp vòm trời Nửa đường buồn bã lượn vòng chơi Lòng nao nao những tim tan vỡ Chim nhớ nhung ai chẳng muốn rời Mặt Tịnh trở buồn lôi tôi vào nỗi băn khoăn. Sau đó Tịnh vội kéo tay tôi - Mình qua đấy xem saọ Xuống khỏi tảng đá chúng tôi tiến về phía con chim mất bạn. Khi đến gần nó nhìn chúng tôi rồi vỗ cánh như muốn baỵ Sợ nó bay mất chúng tôi bèn dừng .