Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Cuối Thu

Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ

Có những mùa lặng lẽ đến rồi đi, thành vòng xoay bất tận có từ ngàn xưa. Người đời thường chỉ đong đếm mùa đi, mặc nhiên xem trong thinh lặng là những ngày dài tháng rộng đo độ dài của một kiếp tồn sinh. | Cuối Thu Sưu Tầm Cuối Thu Tác giả Sưu Tầm Thể loại Truỵện Ngắn Website http motsach.info Date 18-October-2012 Có những mùa lặng lẽ đến rồi đi thành vòng xoay bất tận có từ ngàn xưa. Người đời thường chỉ đong đếm mùa đi mặc nhiên xem trong thinh lặng là những ngày dài tháng rộng đo độ dài của một kiếp tồn sinh. Nhưng đôi khi có một mùa thu thoảng qua trong khóe mắt buồn xa lắc nỗi bơ vơ xao xuyến ẩn hiện trong nụ cười thinh không. Vốn sợ mất đi một mùa đang đến cùng khoảng bình lặng trong tâm hồn nên ta nhốt khắc chiều thu muộn trong đôi bàn tay gầy guộc lẻ loi vốn không che nổi nắng mưa cuộc đời. Một vạt nắng rựng màu vàng ươm còn sống trong phố chiều náo nhiệt len lỏi ẩn vào đôi mắt buồn hay nhìn về những hướng xa xăm. Ta giam giữ thời gian trong gian phòng cô quạnh. Lốc lịch dày cui chẳng màng xé bỏ để cho tháng ngày đừng bẽ bàng trôi đi mất biệt. Cái đồng hồ bị tháo pin nên dừng lại ở khoảng vô chừng thế cuộc nhắc nhở mình những giây phút bình yên mà chẳng khi nào còn có được. Người hỏi ta có bao giờ dừng được thời gian ta lúng túng với câu trả lời ngơ ngẩn vì chẳng khi nào mình cảm nhận rõ được những hao gầy của tháng năm. Ta chỉ biết mình là kẻ sân si tựa thể một loài ký sinh bám víu vào hoài niệm thu xưa khi bất lực cảm nhận thời gian không thể nào dừng lại được. Thật ra mùa đang thì thầm lướt đi bên trong gian phòng cô tịch. Ta biết thu Cần Thơ chưa bao giờ rõ nét ngọt ngào thanh thao. Thu Cần Thơ không sắc sảo vàng hoa cúc không nhuộm đỏ u buồn màu hoa gạo lại không rực rỡ lá vàng rơi xạc xào của hàng bạch dương xa lạ. Chỉ có những trái phượng cong oằn thời mùa hạ nắng nóng như thiêu bây giờ đen đủi treo lửng lơ như những dấu chấm than đặc dầy khung trời ảm đạm thở than bông tàn cuối hè đã chớm bạc tàn úa lòng nhuộm đầy nỗi phôi pha. Lá bàng đo đỏ miên man rơi về nơi nguồn cội tự hỏi lòng đến kiếp nào mới được tái sinh. Cây cỏ Cần Thơ không tỏ vẻ điệu đàng không trau chuốt mình làm dáng chỉ thuần một nét ban sơ trụi trần mà tinh tế khoe duyên. Thiên nhiên .

TÀI LIỆU LIÊN QUAN
crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.