Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Quy luật tình yêu

Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ

Ba hành khách cùng đi trên một chuyến tàu tới ga Tình yêu: Sòng phẳng, Ích kỷ và Vị tha. Cả ba đều mang theo mình hai gói đồ: Nhận và Cho, nhưng độ nặng nhẹ khác nhau: Sòng phẳng: Cho = Nhận Ích kỷ: Cho Nhận Trong lúc rỗi rãi ba người tán gẫu về hành lý của mình. Sòng phẳng lên tiếng: - Tôi thấy hành lý của các anh lệch lạc, thật khó mang theo.rấ | Quy luật tình yêu Ba hành khách cùng đi trên một chuyến tàu tới ga Tình yêu Sòng phẳng Ích kỷ và Vị tha. Cả ba đều mang theo mình hai gói đồ Nhận và Cho nhưng độ nặng nhẹ khác nhau Sòng phẳng Cho Nhận Ích kỷ Cho Nhận Vị tha Cho Nhận Trong lúc rỗi rãi ba người tán gẫu về hành lý của mình. Sòng phẳng lên tiếng - Tôi thấy hành lý của các anh lệch lạc thật khó mang theo. Còn tôi luôn cân đối Cho và Nhận nên mang đi dễ dàng. - Anh làm thế nào cho cân được Ích kỷ hỏi. - Thì tôi phải tính chớ. Tôi chỉ cho đi khi tôi chắc có thể nhận về một lượng tương đương. Cho không hay nhận không của ai cái gì tôi đều không thích. Tính tôi là vậy không muốn mắc nợ hay mang ơn. Ích kỷ - Anh nói nghe như thể đi mua hàng vậy Tiền nhiều mua được nhiều tiền ít mua được ít không tiền không mua. Nhưng tình cảm đâu thể đong đếm theo cách đó. Sòng phẳng cười phá lên rung cả hai vai. Ích kỷ ngạc nhiên - Tôi nói vậy không đúng à - Quá đúng là khác. Tôi chỉ buồn cười là trông 2 gói hành lý của anh bên Cho thì nhẹ bên Nhận thì nặng vậy mà anh cũng nói được câu đó. Ích kỷ nhìn lại 2 gói đồ của mình gật đầu. Sòng phẳng thoáng bâng khuâng - Không phải lúc nào tôi cũng sòng phẳng cả đâu. Có những người cho tôi nhiều mà tôi không cho lại được là mấy. Ví như tình yêu cha mẹ cho tôi gần như vô hạn chẳng kể tôi có đáp lại hay không. Vậy là tôi Nhận nhiều hơn Cho. Với con cái thì tôi Cho chúng nhiều hơn Nhận về. Cũng nhờ có sự bù trừ như vậy mà 2 gánh hành lý của tôi thường cân nhau. Ích kỷ tán thành - Tôi thấy kiểu hành lý của anh giờ đang thịnh hành. Nhiều người thích sòng phẳng cả trong tình yêu theo kiểu Ông rút chân giò bà thò chai rượu . Sòng phẳng trầm ngâm - Đôi khi tôi cũng không thích sống thế này đâu. Luôn phải tính toán nhiều -ít luôn phải dừng gánh để sẻ từ bên này sang bên kia. Tôi thấy mệt mỏi và nhiều lúc trống rỗng vô cảm. Ích kỷ - Tôi cũng giống anh luôn phải so đo tính toán. Nhưng tôi phải tính sao cho Nhận về mình nhiều hơn. Tôi chỉ thích nghĩ cho mình thôi mà. - Nhận nhiều như thế anh .