Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Ngọ Dạ Lan Hoa - Cổ Long
Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Trên đời này, có những người dù còn sống hay đã chết đều trở thành huyền thoại, một huyền thoại bất tử. Sở Lưu Hương, không còn nghi ngờ gì nữa chính là một huyền thoại. Ai ai cũng biết, Sở Lưu Hương chưa từng bại qua, những kẻ muốn chàng chết hầu hết giờ đã chui vào quan tài. Nhưng lần này, chẳng ai không biết, Sở Lưu Hương giờ chỉ còn là tên của một người chết. Vô luận là ai, từ hoàng đế thiên vương cho đến ăn mày tiểu hoá tử dù anh danh hiển hách hay vô danh tiểu. | NGỌ DẠ LAN HOA CỐ Long CỐ Long NGỌ DẠ LAN HOA Chào mừng các bạn đón đọc đầu sách từ dự án sách cho thiết bị di động Nguồn http vnthuquan.net Tạo ebook Nguyễn Kim Vỹ. MỤC LỤC Hồi 1 Hồi 2 Hồi 3 Hồi 4 Hồi 5 Hồi 6 Hồi 7 Hồi 8 Hồi 9 Hồi 10 Hồi 11 Hồi 12 Hồi 13 Hồi 14 CỐ Long NGỌ DẠ LAN HOA Hồi 1 Tạo Ebook Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện vnthuquan.net NGỌ DẠ LAN HOA CỐ Long Thiết Đại Gia Lời của dịch giả Ngọ Dạ Lan Hoa là phần cuối cùng trong Sở Lưu Hương truyền kỳ hệ liệt của Cổ Long được viết vào năm 1979 khi tác giả đã bước vào những năm cuối đời phải chiến đấu với bệnh ung thư. Có lẽ vì vậy mà đầu đuôi chi tiết của tác phẩm có lúc không phù hợp với nhau. Nếu như độc giả thấy trong truyện có nhiều khúc mắc khó hiểu thì những điểm ấy đều bắt nguồn từ nguyên tác tiếng Trung chứ không phải từ dịch giả. Dịch giả Lê Khắc Tưởng Gió đang gào hú. Gió thổi từ mé Tây lại hú lên như lũ quỷ đang vung roi quật vào tim kẻ đang trên đường về nhà quật tan nát hồn phách kẻ qua đường. May mà không có ai đang trên đường về cũng không có ai qua lại. Chẳng có gì ở nơi này cả. Đường phố chẳng có ngựa xe lừa kéo trong tiệm chẳng có lấy một bóng người trong bếp lò chẳng có củi có lửa trong nồi chẳng có cơm cá chẳng có thịt trong khuê phòng chẳng có tiếng oanh kêu yến gọi chẳng có mùi hương phấn dầu thơm. Bởi vì nơi đây chẳng còn có một ai ngay cả một mạng sống cũng không. Một màn chết chóc tịch mịch. Không biết đến một lúc nào đó gió bỗng nhiên ngừng lại trên con đường dài vắng vẻo chợt có một con chó trắng lê lết cái đuôi bước từng bước xuống mặt đường lót đá vân tán xanh. Có người đi sau con chó. Có một người mù. Người mù này mặc một chiếc áo bằng vải bố màu xanh có bông đã được giặt đi giặt lại muốn bạc hết cả màu lại bị gió cát thổi cho thành ra vàng khè y dùng một cây gậy dò đường màu trắng đã biến ra màu xám tro cóc một cái trên mặt đá xanh rồi lại bụp một tiếng trên mặt cát vàng. Gió lại trổi lên. Tấm chiêu bài đang dương lên trong gió cái vòng và cái móc câu cọ sát vào nhau kêu lên cót .