Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Tây Bắc – Những con đường lúa
Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Tháng 9, Tây Bắc mướt xanh và óng ánh vàng, ấy là khi lúa trên nương và trên ruộng bậc thang bắt đầu vào cuối vụ. Tây Bắc lại như một lời mời gọi không thể cưỡng lại với bước chân lữ khách, bất kể khi có ai đó có thể bật cười với mục đích chuyến đi: “thăm lúa”. | Tây Băc - Những con đường lúa Tháng 9 Tây Bắc mướt xanh và óng ánh vàng ấy là khi lúa trên nương và trên ruộng bậc thang băt đầu vào cuối vụ. Tây Bắc lại như một lời mời gọi không thể cưỡng lại với bước chân lữ khách bất kể khi có ai đó có thể bật cười với mục đích chuyến đi thăm lúa . La Pán Tẩn Đã từ lâu quốc lộ 32 qua những địa danh nức tiếng trong giới đi phượt như Văn Chấn - Tú Lệ Khau Phạ - Mù Căng Chải Than Uyên - Sa Pa trở thành một cung đường quá quen thuộc mỗi độ thu về. Tháng 9 tháng 10 khắp trên các diễn đàn mạng xôn xao một dạng câu hỏi khi nào thì lúa chín Thời điểm nào thích hợp cho một chuyến thăm lúa vùng cao Giống như người nông dân và đồng bào dân tộc xem lịch để biết khi nào làm đồng gieo cấy thì dân phượt lại xem lịch ngóng chờ thời tiết để biết khi nào lúa chín khi nào sẽ gặt và những nồi cơm mới sẽ được bắc trên bếp hồng. Đồi chè ở Thanh Sơn Quốc lộ 32 Một chuyến đi ngắn cuối tuần hai ngày rưỡi từ tối thứ 6 bằng ôtô hoặc xe gắn máy có thể coi như một lịch trình khá kinh điển của những bạn trẻ yêu chủ nghĩa xê dịch năm nào đến hẹn cũng lên. Lúa Tây Bắc chỉ gieo một năm một vụ chín rộ độ thu về khi thời tiết trở nên khá lý tưởng. Những cơn gió thu mang đầy hơi thở của núi bầu trời cao và trong xanh nắng vàng như mật ngọt trên những triền núi xanh mê mải ở đâu đó sau một khúc quanh của núi là biển lúa rập rờn óng ả. Tất cả sẽ khiến bạn đã tới thì không muốn rời đi còn đã về thì không thể không quay lại. Ở Hà Nội có một cái thú đó là khi phóng xe ra ngoài thành phố chừng năm chục cây số thì thành phố đã hoàn toàn ở lại phía sau lưng. Trước mặt là núi đá rừng xanh là con đường thênh thang rộng mở uốn lượn cứ dài mãi dài mãi về phía xa xa như một dải lụa mềm mắc giữa núi cây và nền trời. Tú Lệ Qua cầu Trung Hà bắc trên sông Đà con đường chúng tôi đi tiếp tục trải mình qua vùng đệm của vườn quốc gia Xuân Sơn. Và rồi những đồi chè bát ngát hiện ra hai bên đường mềm mại như một tấm thảm nhung xanh mượt mà những búp chè mới lên nõn nà đang chờ tay .