Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
NGƯỢC VỀ THỜI MINH QUYỂN 1 Phần 5
Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
NGƯỢC VỀ THỜI MINH QUYỂN 1: Khói lửa suốt ba tháng Tác giả: Nguyệt Quan Phần 5: Lá lành đùm lá rách Dương Lăng vừa bước lên mấy bước thì chợt nghe vù một tiếng, đã thấy một cây gậy gỗ to bằng hai lóng tay chĩa vào ngực, làm y la hoảng lên: - Đừng Cổ họng hơi nghẹn lại, y nuốt nước miếng xuống rồi mới từ tốn nói: - Ấu Nương, là ta, Dương Lăng đây! - Ơ kìa! Khúc cây rơi bộp xuống đất, Hàn Ấu Nương vội vã bước tới đỡ lấy y, lo lắng hỏi:. | NGƯỢC VỀ THỜI MINH QUYỂN 1 Khói lửa suốt ba tháng Tác giả Nguyệt Quan Phần 5 Lá lành đùm lá rách Dương Lăng vừa bước lên mấy bước thì chợt nghe vù một tiếng đã thấy một cây gậy gỗ to bằng hai lóng tay chĩa vào ngực làm y la hoảng lên - Đừng. Cổ họng hơi nghẹn lại y nuốt nước miếng xuống rồi mới từ tốn nói - Ảu Nương là ta Dương Lăng đây - Ơ kìa Khúc cây rơi bộp xuống đất Hàn Ảu Nương vội vã bước tới đỡ lấy y lo lắng hỏi - Tướng công chàng vừa mới khỏi bệnh sao lại ra ngoài làm gì Trời rét căm căm thế này nếu chàng mà lại có chuyện gì chàng bảo thiếp . bảo thiếp phải làm sao đây Dương Lăng trấn an nàng - Không có chuyện gì đâu ta khỏe lên nhiều rồi. Vì không thường xuyên vận động nên người hơi yếu chút thôi. Y đưa tay tới muốn giúp Hàn Ảu Nương xách bao lương thực nhưng nàng nào chịu để cho y động tay động chân vội vàng dìu y quay vào nói - Tướng công chàng hãy mau về nằm nghỉ Ban đêm trời lạnh lắm để buổi trưa nào tiết trời ấm áp thiếp sẽ đưa chàng ra phơi nắng. Chăng còn cách nào khác Dương Lăng đành để mặc cho nàng dìu mình quay trở vào. Lúc vào nhà rồi y không nhịn được mới hỏi - Ảu Nương chúng ta chữa bệnh hết sạch tiền rồi phải không Ta thấy trong nhà chẳng còn món gì nữa. Hàn Ảu Nương đặt bao lương lên giá bếp dìu hắn vào phòng trong rồi mới khẽ ừm một tiếng nhẹ nhàng giải thích - Thu rồi lúc bọn Thát Tử kéo đến thiếp mãi lo cõng chàng chạy lên núi lương thực trong nhà . đều bị bọn Thát Tử cướp hết cho nên . thiếp buộc lòng phải đem đồ dùng trong nhà đi cầm một ít. Dìu Dương Lăng đến ngồi nơi đầu giường nàng vừa giúp y cởi giày vừa ngẩng đầu mỉm cười nói với y - Tướng công không cần phải lo lắng Sang năm đất đai nhà ta có thu hoạch mọi thứ sẽ ổn thôi. Chàng là tú tài không cần quan tâm đến mấy chuyện này lúc nào khỏe lên chàng cứ an tâm đọc sách là được rồi. Năm tới đã là thi Hương rồi đó ba năm mới có một lần. Dương Lăng thấy khi nàng nói đến thân phận tú tài của y thì ánh mắt tràn ngập sự ngưỡng mộ và tự hào trong lòng không khỏi cười khổ. Với sức khỏe hiện